GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 174

Sau khi uống rượu, bỗng nhiên Thái phó đại nhân tuổi trẻ tài cao lại

cảm thấy phiền muộn, liền ngồi trên xe ngựa, đi vòng mấy vòng trong kinh
thành, sau đó căn dặn hạ nhân lặng lẽ từ Cung Thiên Môn tiến vào cung.

Bởi vì lúc này này các nhóm gia quyến, quý nhân đầu đang nhìn ngọn

đèn dẫn đầu được thắp sáng, nên trên hành lang dài ngoại trừ các thái giám
trông coi thì yên tĩnh không một bóng người, trong lúc rãnh rỗi, Thái phó
nhìn mọi người đang hào hứng treo đèn.

Đột nhiên một ngọn mê đăng thu hút sự chú ý của hắn, đó là một chiếc

mê đăng được dán thành hình đầu mèo, trước đây hắn đã từng nhìn thấy
trong tẩm cung của Hoàng đế, đứa trẻ kia nếu muốn nổi bật, không nên lấy
quả cầu bằng nhung hình mèo mà mình yêu thích ra để làm khuôn mẫu, để
cho thái giám làm ra một cái đèn đầu mèo giống như một con hổ được làm
vụng về.

Thái phó đi đến gần, chỉ thấy trên những mê đăng kia là nét chữ thanh

tú lộ ra mười phần lực đạo, như vậy khiến hắn cảm thấy có chút ngoài ý
muốn, không nghĩ tới chữ của tiểu phế vật

(5)

kia không hề thua kém các bậc

thầy thư pháp từ nhiều thập kỷ trước, chỉ là cái tên trên lạc khoản có chút
lạ... Nghĩ nghĩ, liền vì sự keo kiệt của Long Châu tử kia mà cảm thấy buồn
cười.

(5) tiểu phế vật: đồ bỏ đi

Sau đó xem đố đèn được viết trên mặt kia:

“Thiên địa trở cách lưỡng mang mang,

lệ tụ thành quang ký thương khung,

văn thanh nan mịch thân sau ảnh,

hỏa thụ ngân hoa nhất tràng không.”

Tạm dịch:

Trời xanh cách trở đôi bờ

Lệ rơi thành suối gửi nhờ trời xanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.