GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 173

thất không phải lần đầu tiên nhìn thấy ngọn đèn cao như thế, cũng không
nhịn được oa một tiếng.

Lúc hoàng cung được ánh sáng bảy màu chiếu sáng, thì Vệ Thái phó

lặng lẽ vào cung.

Hôm nay phủ Thái phó rất náo nhiệt. Cánh cửa dày cộm thiếu chút nữa

bị mọi người ùn ùn kéo tới làm đổ, thiếp thân trong nhà cũng ăn mặc trang
điểm lộng lẫy, muốn làm cho Thái phó lạnh nhạt các nàng đã lâu được vui
vẻ.

Được một đám người xinh đẹp mê người vây quanh, vậy mà Thái phó

không có một chút hứng thú nào.

Hắn là một thiếu niên tuổi trẻ tài cao, năm đó mới mười tám tuổi liền

đỗ Trạng Nguyên, nhất cử thành danh. Nay tính ra đã 28 tuổi, suốt mười
năm làm quan, hắn từng bước từng củng cố địa vị trong triều Đại Ngụy,
đứng ngang hàng với thiên tử, đây là điều mà bất kỳ nam nhân nào cũng
thèm muốn nhưng không có cơ hội, nhưng đây không phải vị trí cao nhất,
đợi đến lúc hắn đứng ở vị trí tối cao, thì người như thế nào mới xứng đứng
bên cạnh làm bạn với hắn đây?

Không biết vì sao, hắn lại nghĩ tới khuôn mặt nhỏ nhắn trầm tĩnh rực rỡ

kia. Không khỏi cảm thấy buồn cười, bất luận người nào cũng có thể, nhưng
tuyệt đối không thể là hắn.

Thái phó không phải không rõ ràng: Bản thân mình có ý định muốn

quyến rũ đứa trẻ kia, là thuộc loại không thể vượt qua khỏi mặt bàn

(4)

, chỉ có

những lúc rảnh rỗi, mới lấy ra một mình thưởng thức mà thôi, huống chi là
hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, ngược lại thay hắn suy xét giảm trừ các rắc
rối phiền toái, hiện nay mặc dù loạn Phiên vương đã tạm thời được khống
chế, nhưng phía Nam thì người man di, phía bắc thì người Hung Nô, đây
chẳng phải những chuyện hắn nên quan tâm sao? Không thể xem là thật sự,
không thể xem là thật sự...

(4) ý nói vật đáng xấu hổ, không thể công khai trước ánh sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.