GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 249

Không biết sau này khi các lão Ngô trong viện hàn lâm chỉnh sửa sách

sử, có thể ghi lại một chút về thiếu niên can đảm mạnh mẽ đơn độc này hay
không ?

Nghĩ vậy, nàng lấy y phục của Trương đại ca ra, vội vàng thay xong,

đem tóc bao lại trong khăn trùm đầu, nhét cây còi mà lúc trước Lữ Văn Bá
cho mình và cây kéo nhỏ vào trong túi. Trong bóng đêm nhìn về phía gương,
hít một hơi thật sâu, đẩy cửa đi ra ngoài.

Sau đó đứng ở ngoài sân nhà Lưu đại thẩm cao giọng hỏi: “Hưu Đồ

vương tử có khỏe không? Hoàng tỷ của trẫm đã được đưa đến nơi rồi sao?”

Giọng nói trong trẻo vang lên, lập tức có mười tên đại hán đi tới, dao

lạnh như băng lập tức đặt trên cái cổ tinh tế của nàng.

Chỉ chốc lát, thân ảnh cao lớn của Hưu Đồ Liệt đã xuất hiện tại cửa

viện. Lúc này mây đã tản bớt đi, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng lại
xuất hiện, dưới ánh trăng một thiếu niên bình tĩnh mỉm cười, giống như lúc
trước ở trên điện Kim Loan, triệu kiến sứ thần đường xa mới tới.

Hưu Đồ Liệt thật sự không nghĩ tới, ở chỗ này lại gặp được thiên tử Đại

Ngụy, trong lòng cả kinh, nghi ngờ hành tung của mình đã bị Vệ Lãnh Hầu
kia biết được.

Nhưng nghĩ lại thì cảm thấy không đúng, trước đó mật thám đã từng

nói với mình chuyện thiên tử bị tập kích, trong lòng mơ hồ cũng đoán được
vài phần.

Lập tức càn rỡ cười phá lên: “Hưu Đồ Liệt và Hoàng thượng thật sự rất

có duyên, chia tay mới mấy ngày, liền gặp lại ở chỗ này, thế nào? Hôm nay
Hoàng thượng đã chịu nói chuyện với kẻ dưới như ta rồi sao? Lại còn chủ
động tìm đến cửa.”

Niếp Thanh Lân cười nói: “Trẫm không phải là nghịch thần tặc tử Vệ

Lãnh Hầu kia, cũng không có chút võ nghệ, vương tử có thể bảo những võ sĩ
này bỏ dao xuống không, ép tới mức bả vai trẫm cũng có chút đau nhức.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.