GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 457

thiện.

Mấy lần vụng trộm đưa mắt nhìn, Thái phó đều đang yên tĩnh ăn, ngón

tay thon dài cầm lấy đũa ngà voi mạ vàng, răng giấu trong bờ môi mỏng yên
lặng nhai, đôi mắt phượng tĩnh mịch nhìn hoa sen nửa nở trong hồ, một làn
gió nhẹ thổi đến, đai lưng kim tuyến bị thổi bay, thật sự giống như tiên
nhân…

Niếp Thanh Lân cảm thấy lúc này mà nhiều lời quấy rầy suy nghĩ của

tiên nhân thì không ổn, cố gắng tập trung nhín thở. Một bữa ăn cơm lại im
lặng, thỉnh thoảng có tiếng va chạm của bát đĩa, nghe được có hơi giật mình.

Lúc ăn cơm xong, Thái phó đứng dậy cáo từ, hắn nhận khăn xoa xoa

tay, sau đó nói: “Thời gian không còn sớm, vi thần xuất cung trước, kính xin
bệ hạ sớm an giấc”

Nói xong liền đi về phía vườn đi ra bên ngoài.

Niếp Thanh Lân thở dài một tiếng, cảm thấy hôm nay ăn không nhiều,

vì sao dạ dày lại đau âm ỉ?

Qua hai ngày, bên Lục hoàng tử truyền đến tin nói là Lục hoàng tử tự

nguyện sửa họ, duy trì hương khói Trầm gia. Hoàng thất cũng có kế tục như
vậy, nhưng phần lớn là cùng họ, còn hoàng tử trưởng thành lại sửa họ đến
gia đình bình dân thì mới nghe qua lần đầu. Lục hoàng tử Niếp Thanh Tuyên
đúng là đi đầu khai sáng.

Trong thoáng chốc trong dân gian nghị luận khen chê không giống

nhau, nhưng có một điều có thể khẳng định, về sau dù Lục hoàng tử có đổi
lại họ Niếp, thì cũng mất đi khả năng hiệu triệu của một hoàng tử.

Niếp Thanh Lân nhẹ nhàng thở ra, nàng biết tuổi già Lục ca xem như là

an bình, có thể bình yên vượt qua. Có lẽ Thái phó cảm thấy cần cho nhóm
như sinh thể diện, còn phái Thái y viện cho danh y đến khám và chữa bệnh
cho Lục hoàng tử, nghe nói thân thể cũng đã điều dưỡng chuyển biến tốt rồi.

Ngày Lục hoàng tử xuất cung, muốn chào từ biệt với Hoàng thượng,

Niếp Thanh Lân nghe xong Nguyễn công công bẩm, nghĩ nghĩ nói: “Mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.