GIẤC MỘNG ĐẾ VƯƠNG - Trang 96

Nàng ta tuy không có kinh nghiệm, nhưng cũng có thể nhận ra ban nãy

Thái phó đại nhân chẳng có hứng thú gì cả. Tự xưng là mỹ nhân nên nhất
thời nàng ta có chút hoang mang.

Vì thế hoảng hốt đứng lên hỏi: “Thái phó đây là muốn đi đâu? Là

Hương nhi làm sai điều gì sao?”

Vệ Lãnh Hầu sắc mặt như thường, ngữ khí bình thản: “Hương nhi rất

tốt, chỉ là bản Hầu còn có chút chuyện quan trọng cần đến thư phòng xử lý.
Ngươi ngủ đi, sáng mai ta sẽ bảo tổng quản đưa chút canh bổ thân thể tới.”

Dứt lời liền rời khỏi phòng Thượng Vân Hương, trở về thư phòng.

Thượng Vân Hương nhìn thân ảnh cao lớn biến mất ở cửa, trong lòng

bỗng thấy hiu quạnh.

Khi đó lúc ca ca đề xuất để mình làm thiếp Vệ Lãnh Diêu, bản thân chỉ

do dự một đêm liền gật đầu đồng ý. Ngoại trừ hy vọng xa vời mong rằng sẽ
có một ngày mình trở thành chủ lục cung, bản thân còn nghĩ đến tướng mạo
xuất chúng của Vệ hầu, càng khiến mình động tâm hơn.

Ban đầu còn tưởng tượng đến cảnh khi nhập phủ dựa vào tư sắc của

mình một bước đắc sủng, không nghĩ tới, ân sủng chỉ trong một đêm cũng
không có nữa là... Suy cho cùng, Thái phó hẳn là vẫn còn thích tỷ tỷ thứ
xuất thơ văn song toàn của mình. Chỉ trách bản thân nữ hồng cầm nghệ cái
nào cũng thông, chỉ có thi từ ca phú là hơi thiếu thông thạo, chỉ có thể tốn
thêm chút công phu, để lộ vài tài hoa mới mẻ khiến Thái phó vui vẻ.

Bên này Thượng Vân Hương lập chí thành nữ trạng nguyên, bên kia

Niếp Thanh Lân cũng mừng như điên.

Ngủ một đêm trong phủ Thái phó, vốn nghĩ ngày mai còn phải chịu tội

cùng Thái phó chung xe tiến cung, không nghĩ tới, hôm sau Thái phó đã
không còn bóng dáng. Đợi đến khi bản thân được một đội xe ngựa tống vào
cung, lại được cho hay, từ hôm nay không cần lâm triều, cũng không cần đi
thượng thư phòng nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.