GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 12

Tôi còn mắng chưa đứt, một bóng người phủ trước mặt tôi, một chén

canh nóng đặt trên bàn nhè nhẹ đẩy tới, một giọng đàn ông lạ hoắc vang
bên tai tôi :

--Tôi nghĩa cô cần một chút thức uống để khỏi mắt nghẹn.

Tôi ngẩn đầu, trợn mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Tôi bắt gặp

ngay ánh mắt tán thưởng, một gương mặt không còn trẻ, khoảng độ 35 tuổi
hay 40 tuổi gì đó, tôi không rõ, tôi không nhìn ra tuổi tác của phái nam.

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu trên mặt anh ta. Anh ta có đôi mày rậm,

ánh mắt linh động, nụ cười mỉ bên khóe miệng như có vẻ thích thú.

--Anh là ai? _Tôi hỏi có hơi gắt gỏng -Anh nhìn trộm tôi ăn cơm hả?

Anh chưa từng thấy tướng người đói ăn như thế nào hả?

--Anh cười cười, kéo một chiếc ghế, ngồi xuống đối điện với tôi.

--Đừng có xù lông như nhím vậy, được không ?--Anh nói --Tôi rất

ngưỡng mộ tướng ăn của cô, vì cô đúng là đang ăn.

--Hừm! -Tôi hừ mũi, bưng chén canh trên bàn lên, không chút khách

sáo uống cạn một hơi. Đặt chén xuống, tôi chống cằm chăm chú nhìn anh -
Tôi không biết anh -Tôi nói.

__Tôi cũng không biết cô! anh đáp.

--Nói thừa! -Tôi bực bội -Nếu tôi không biết anh, đương nhiên anh

cũng không biết tôi rồi!

--Chưa hẳn là vậy! -Anh nói thủng thẳng -Elizabeth Taylor không biết

tôi nhưng tôi biết cô ta.

--Dĩ nhiên tôi không phải là Elizabeth Taylor! -Tôi nổi cáu, la lên -

Anh là người không lịch sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.