GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 14

--Tôi mới đến đây lần đầu. -Anh thật thà đáp.

--Tôi biết.

--Làm sao cô biết? Cô là khách quen ở đây à?

--Đúng vậy! -Tôi táy máy với đao nĩa trên bàn, mỉm cười nhìn anh -

Quen đến mức thường xuyên ở đây.

--Vậy sao cô không vào chung nhóm với đám trẻ họ vừa hát vừa đàn,

vui lắm kìa!

Tôi nghiêng tai lắng nghe, đúng là Đào Kiếm Ba đang trổ ngón ghita

của mình. Anh đàn rất khá,là khúc nhạc ''Hò dô ta '' top gần đây nhất.
Người đang hát chính là Sở Liêm, giọng của anh vừa nghe liền nhận ra
ngay, một giọng hát đầy sức hút, trầm trầm khoẻ khoắn, giọng hát mà tôi đã
nghe từ nhỏ cho đến lớn! Hoà giọng với anh là một nhóm nữ, đương nhiên
là có Lục Bình trong đó. Sở Liêm, anh bao giờ cũng là trung tâm bao vây
của bọn con gái giống như Lục bình là trung tâm bao vây của bọn con trai.
Họ hoà giọng thật hay, thật điêu luyện. Tôi cắn nhẹ môi.

--Xem kìa! Mắt của cô sáng lên rồi -Người tiếp đãi của tôi nói, ánh

nhìn sắc sảo xoay vào mặt tôi

--tại sao không tham gia cùng nhóm họ?

--Tôi không còn trẻ.

Tôi ngắm nghía anh từ trên xuống.

--Tôi thấy anh không già tí nào.

Anh cười.

--So với cô thì tôi đã rất già rồi. Ít nhất tôi cũng lớn hơn cô gấp đôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.