GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 159

Tôi ngẩng đầu, nước mắt nhoè nhoẹt nhìn anh.

--Chuệyn đó có thật không? Tôi hỏi.

--Chuyện gì?

--Những gì mẹ nói, những người phụ nữ ở La Mã, Dài Loan của anh.

Anh nhìn tôi thật sâu, ánh mắt chân thành, thẳng thắn lẫn có lỗi làm

người ta thương cảm.

--Anh có cần phải trả lời không? Anh hỏi nhỏ.

Tôi nhắm mắt.

--Không, không cần nói với em --Tôi đáp.

Bất ngờ anh ôm ghì tôi, áp đầu bên tai tôi, trịnh trọng nói :

--Mọi việc trước kia cũng như của ngày hôm qua đã chết. Kể từ hôm

nay, anh hoàn toàn mới. Hãy tin tưởng anh. Anh tuyệt đối không làm bất cứ
điều gì có lỗi với em !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.