GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 52

--Lên đi!

Tôi ngạc nhiên nhìn chiếc xe, nói :

--Đây là xe của anh hả? Tôi không biết anh có xe.

--Còn nhiều chuyện của tôi cô không biết lắm --Anh cười nói --Đóng

cửa xe giúp tôi.

Tôi ngồi ngẩn ngơ nghĩ tới Sở Liêm. Sở Liêm và người chị xinh đẹp

của tôi, cảm thấy chua xót, mũi cay cay. Vân Phàm lên xe, anh không khởi
động máy ngay, lẳng lặng nhìn tôi giây lát, đưa một chiếc khăn sạch cho
tôi.

Lau nước mắt đi! Anh nói.

Tôi nhận khăn tay, lau đôi mắt không biết che giấu của mình.

--Xin lỗi! Tôi nghẹn ngào --Xin thứ lỗi cho tôi.

--Đừng nói những lời như vậy --Anh nói rất dịu đàng --Tôi hiểu mà.

--Chúng tôi cùng lớn lên --Tôi vụng về giải thích, cổ nghèn nghẹn, từ

nhỏ tôi đã biết ảnh và Lục Bình là một đôi thích hợp nhất. Lục Bình, chị
xinh đẹp, xuất sắc thế, thực tình, tôi chưa từng nghĩ mình cạnh tranh với
chị, thật đấy --Tôi không tự chủ mà bộc bạch, cũng không hiểu tại sao mình
lại nói những lời này.

Anh đặt bàn tay to của anh lên vai tôi.

--Đừng nói nữa! Giọng anh ồm ồm, chúng ta đi mua ghita. Tôi đánh

cuộc trong ba tháng sẽ đạy cô biết đàn, anh khởi động xe.

Xe vọt lên trước, tôi vẫn ngồi thừ ra, lơ đãng nhìn con đường trước

mặt mà nghĩ đến Sở Liêm và Lục Bình, Sở Liêm và Lục Bình! Đúng vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.