GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 50

Vân Phàm tằng hắng một tiếng, tươi cười tới.

--Vậy không có gì lạ, anh nói, sự thông hiểu giữa người và người đâu

có dễ dàng. Anh nhìn tôi mỉm cười hàm súc, chúc mừng cô '' thất ý '' bé
nhỏ!

''Thấy ý '' bé nhỏ? Có cô gái tên '' thất ý ''. Trong lòng cô có bao bí

mật. Chỉ vì khó gặp tri kỉ, cô cố phải tìm tìm kiếm kiếm !... Tôi cười
ngượng ngập. Chính lúc này tôi nghe tiếng xe gắn máy quen thuộc, tiếp
theo là tiếng chuông cửa reo vang : sở Liêm! Tim tôi đập thình thịch, nụ
cười chắc chắn đã tắt trên môi, vì tôi thấy vẻ lúng túng của Vân Phàm. Tôi
bỏ mặc Vân Phàm, phải báo ngay thắng lợi với Sở Liêm, kẻ phản đồ sánh
vai tác chiến cùng tôi! Tôi đã thuyết phục được cha mẹ tôi rồi, tôi muốn
anh chia sẻ cùng tôi. Tôi nhào ngay đến bên cửa kiếng, vừa vặn nhìn thấy
xe máy của Sở Liêm chạy vào cổng. lập tức tôi lặng người! Sở Liêm không
phải tới một mình, sau xe anh còn có người chị xinh đẹp của tôi đang ôm
eo anh.

Xe đừng, hai người xuống xe, nắng chiều chiếu lên người họ một màu

vàng ánh, đúng là một đôi người ngọc! Sở Liêm vào phòng khách trước,
mặt cười rạng rỡ.

--Chào bác Uông trai, bác Uông gái. Cháu đưa Lục Bình về nhà. Thì

ra cơ quan của cháu và Lục Bình chỉ cách nhau vài bước chân nên luôn tiện
cháu đi đón cô ấy. Về sau, cháu có thể thường xuyên đưa cô về, nhưng hai
bác có vui lòng giữ cháu lại ăn tối không?

--Đương nhiên rồi! Mẹ thân yêu của tôi lập tức nở nụ cười tươi tắn. Sở

Liêm này, cháu từ nhỏ lớn lên bên cạnh bác, giờ lại khách sáo thế? Chỉ cần
cháu đến bảo đảm không để cháu đói.

Lục Bình thong thả đi vào. Mái tóc dài của chị bị gió thổi rối bời, gò

má đỏ hồng lên, vì gió hay vì nguyên nhân khác mà mặt chị bừng sáng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.