GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 66

GIẤC MỘNG SAU RÈM

Quỳnh Dao

www.dtv-ebook.com

Chương 6

Tôi ngủ một giấc cho mãi tới trưa hôm sau mới tỉnh.

Tôi thấy mình nằm trong phòng ngủ của mình. Ánh sáng trong phòng

mờ tối, bên ngàoi đang mưa, nước mưa đánh lên cửa sổ kiếng nghe tung
tung nho nhỏ. Đầu tôi vẫn nặng chịch, chuyện đêm qua tôi gần như quên
mất, mãi đến khi nhìn thấy cây đàn ghita nằm trên bàn sách, tôi mới nhớ lại
tất cả : Ghita, nhà hàng, sâm banh và Vân Phàm đầy vẻ truyền kỳ! Tôi lười
nhác trở mình không muốn đậy, quấn chặt mền, nghe tiếng mưa gió bên
ngoài ma mơ mơ màng màng. Hồi lâu, tôi gần như không suy nghĩ, không
ý thức, thần trí chập chờn nửa thức nửa ngủ.

Tiếng cửa mở làm kinh động tôi, tôi quay nhìn ra cửa, mẹ bước vào đi

thẳng đến bên giường tôi, cúi khom người nhìn tôi.

--Tỉnh rồi hả, Tử Lăng? Mẹ hỏi.

--Vâng ạ! Tôi đáp, bỗng cảm thấy có lỗi gì hành vi đêm qua.

Mẹ ngồi xuống mép giường, đưa tay vuốt thẳng áo gối của tôi, dịu

đàng mà buồn rầu nhìn tôi. Ánh mắt của mẹ thế này khiến tôi không chịu
nổi, nó khiến tôi tràn đầy cảm giác '' phạm tội '' và đang được '' an xá ''.

--Tử Lăng! Mẹ gọi dịu đàng.

--Gì thế mẹ? Tôi thận trọng hỏi.

--Con có biết đêm qua con đã làm những gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.