GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 67

--Con uống rượu đến say mèm,tôi đáp.

Mẹ chòng chọc nhìn tôi, than khẽ :

--Tử Lăng, đây chính là '' lang thang '' mà con nói đó, phải không? Mẹ

lo âu hỏi --Con chỉ mới 19 tuổi thôi mà!

--Mẹ à, tôi nhăn nhó, khó khăn giải thích, tất cả chuyện đêm qua

không phải tính trước mà hoàn toàn bất ngờ. Con cho rằng sâm banh uống
không say, không biết say đến vậy. Mẹ, mẹ an tâm, sau này sẽ không xảy ra
chuyện như vậy nữa.

--Con xem, đêm khuya con về nhà vừa cười vừa hát, nghiêng ngả dựa

vào một người đàn ông. Con nghĩ xem, con sẽ khiến Sở Liêm suy nghĩ thế
nào?

Trời ơi, Sở Liêm! Tôi cắn chặt răng.

--Mẹ, mẹ không phải lo, Sở Liêm không quan tâm đâu. Uống rượu

say, đêm khuya về nhà là con chứ không phải Lục Bình.

--Con không sợ người ta cho là nhà ta không có gia giáo sao?

--Ôi,mẹ! Tôi kinh hoảng kêu, mẹ cho rằng hành vi không kiểm soát

của con sẽ ảnh hưởng tới tình cảm giữa Sở Liêm và Lục Bình sao? Nếu Sở
Liêm là người đàn ông nông nạn như vậy, anh ấy còn đáng để Lục Bình
thích không? Hơn nữa, Sở Liêm lại là người hiện thực, sâu sắc, anh không
chịu nổi một chuyện thế sao? Mẹ, mẹ đừng quá xem thường Sở liêm!

--Được, chúng ta không nói đến Sở Liêm nữa. Mẹ đường như có hơi

bực đọc, mặt rầu rĩ, lại vuốt mền tôi, muốn nói gì lại thôi.

--Mẹ! Tôi nhìn mẹ chăm chú, mẹ muốn nói gì à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.