GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 80

GIẤC MỘNG SAU RÈM

Quỳnh Dao

www.dtv-ebook.com

Chương 7+8

Người ta có thể thay đổi chỉ trong một ngày, bạn tin không?

Cuộc sống có thể biến thành đầy sức sống chỉ trong chớp mắt, bạn tin

không?

Năm tháng có thể trở nên vui vẻ, đẹp đẽ chỉ trong khoảnh khắc, bạn

tin không?

Tóm lại, tôi đột nhiên sôi nổi, hoạt bát, vui vẻ, yêu đời. Tôi đem tiếng

cười vung vẫy khắp nơi, tôi ca hát, nhảy nhót, tôi ôm chầm cha, me, Lục
Bình. Tiếng cười của tôi rộn ràng khắp nhà, niềm vui của tôi tràn ngập
không gian, xua tan cả '' mùa đông '' ra khỏi nhà. Nhưng, trừ Sở Liêm,
không ai biết vì sao tôi thay đổi. Cha mỉm cười nhìn tôi nói :

--Nếu biết không thi đại học có ma lực như vậy, lần trước đã không

cần thi làm chi.

Thi đại học ư? Thi đại học là chuyện xưa lắm rồi.

Vân Phàm bắt đầu đại tôi học đàn. Ôm cây đàn trong lòng mà tôi cứ

cười, cứ mơ màng, cứ hay nhìn qua khung cửa sổ. Thế là, đêm nay, Vân
Phàm giằng cây ghita ra khỏi tay tôi, nhìn tôi đò xét, hỏi :

--Tử Lăng, cô thật sự muốn học đàn chứ?

--Đương nhiên là thật sự muốn học --Tôi nhìn anh cười mãi -- Tôi thề

là không chút giả đối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.