GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 53

ông để trả công ông ta đã lên lớp cho tôi một bài về tôn giáo, hy vọng thứ
quả mọng nước này sẽ giải khát cho ông ta, giúp ông ta trở về nhà thờ suôn
sẻ.

Trong giáo thất u tối đó, tôi đoán, ông ta sẽ có những ngày sám hối

đau khổ, bởi ông ta chưa thể cứu rỗi được linh hồn trụy lạc của những
người phụ nữ trong dòng họ kiếm ăn kia, chưa thể dẫn dắt họ đến với ánh
sáng và vĩnh sinh. Tôi nhìn thấy ông ta giống như trước đây, dừng lại dưới
gốc cây long não bên nghĩa trang cầu nguyện trong giây lát, tôi dường như
còn thấy những giọt mồ hôi túa ra trên cái đầu trọc của ông ta.

Có vẻ như ông ta đứng ở đó lâu hơn thường ngày một chút. Tôi nhìn

lâu vào ông ta trong giây lát, cảm động đến mức mọi cảm xúc đan xen lẫn
lộn, tôi bỏ dở công việc đang làm, đứng ngẩn người ra.

(3)

Vốn dĩ tôi nghĩ những việc khó như thế này nên nói với "Moses"(1)

của thôn Ô Thu là bác trưởng thôn Tri Cao Tử, nhờ bác giải quyết nhanh
gọn món nợ yêu đương này, chỉ tiếc là đúng lúc bác trưởng thôn Tri Cao Tử
của chúng tôi đang ốm nằm nhà, nghe nói bệnh không nhẹ chút nào, đại
khái nguyên nhân là do tham uống thêm vài cốc mà rước họa nên ra nông
nỗi ấy.

Sau khi đem mấy trăm quả quýt đã hái ra thị trấn R xong, tôi có thêm

chút thời gian rảnh, nhàn rỗi phát chán nên nhớ đến việc mục sư Dương đã
nhờ, tôi lập tức thấy đứng ngồi không yên. Khó khăn lắm tôi mới khắc
phục được tâm lý sợ hãi mấy vị nữ "anh hùng" của dòng họ kiếm ăn, tôi lấy
lại tinh thần của quân Thập tự chinh, quyết định lên đường "chinh chiến".
Vừa đúng lúc tôi leo lên xe đạp, vợ tôi xách thùng nước từ trong nhà lao ra.

- Này, anh Thạch Đầu, trời nắng nóng thế này anh định đi đâu đấy? -

Cái tật thích quan tâm chuyện bao đồng của bà ấy lại phát tác rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.