kia quanh lưng cô. Anh nhìn vào mắt cô, nhận biết với sự chắc chắn rằng,
anh đã yêu mất rồi. Anh kéo cô lại gần và hôn cô bên dưới bầu trời sao, tự
hỏi, bằng cách nào trên trái đất, anh đủ may mắn để tìm thấy cô.
21.
Ronnie.
Được rồi, có thú nhận rằng cô có thể thường xuyên sống như thế này :
Nằm dài trên phao trong hồ bơi ở sân sau, một ly trà lạnh ngọt ngào bên
cạnh, một khay trái cây trong phòng thay đồ được phục vụ bởi bếp trưởng,
cùng với đồ bạc thật và món ăn được tô điểm thật đẹp với lá bạc hà.
Tuy nhiên cô không thể hình dung những gì Will có khi sống trong một
hế giới như thế này. Anh chưa bao giờ biết đến một cuộc sống khác, anh
chắc chắn không nhận ra được sự khác biệt. Khi tắm nắng trên tấm phao,
cô nhìn thấy anh trên nóc phòng thay đồ, đang chuẩn bị nhảy. Dù từ khoảng
cách, cô có thể nhìn thấy những bắp cơ vồng lên trên cánh tay và bụng anh.
“Này,” Anh la lớn, “Xem anh làm một chuyến bay ngắn.”
“Chuyến bay ngắn ư? Chỉ thế thôi sao? Anh tìm mọi cách trèo lên trên
đó và chỉ làm được một chuyến bay ngắn thôi sao?”
“Có gì sai với chuyến bay ngắn à?” Anh hỏi.