GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 292

“Em chưa bao giờ cho rằng cuộc sống của anh là hoàn hảo.”

Anh không nói gì, và bốc đồng, Ronnie nghiêng người hôn lên má anh.

“Em ước gì anh không phải trải qua những điều đó.”

Anh hít một hơi thở sâu và hồi phục lại cuộc đi dạo trên bãi biển. “Dù

sao thì việc anh đến Vanderbilt quan trọng đối với mẹ anh, Vì vậy đó là nơi
anh sẽ đến.”

“Em chắc là anh sẽ vui. Em nghe nói đó là một ngôi trường lớn.”

Anh đan những ngón tay anh vào của cô, cảm thấy chúng mềm mại biết

bao bên cạnh làn da đầy những vết chai của anh. “Bây giờ đến lượt em.
Anh đã không biết gì về em nào?”

“Chẳng có điều gì giống những điều anh kể với em hết.” Cô nói, lắc đầu.

“Thậm chí còn không so sánh được.”

“Điều đó không quan trọng. Nó chỉ cho biết em là ai thôi.”

Cô liếc về phía ngôi nhà. “À thì… em đã không nói chuyện với cha em

trong ba năm. Thật ra em chỉ vừa nói chuyện lại với ông cách đây đôi ngày.
Sau khi ông và mẹ em chia tay, em đã… giận ông. Thẳng thắn thì em
không bao giờ muốn gặp lại ông và điều cuối cùng em muốn là trải qua
mùa hè ở đây.”

“Bây giờ thì sao?” Anh nhận ra ánh trăng lấp lánh trong mắt cô. “Em có

mừng là em đã đến không?”

“Có lẽ.” Cô trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.