GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 390

Ronnie chạy đua về hướng chiếc xe tải và mở cửa trước khi Will đến.

Thật không dễ để di chuyển nhẹ nhàng Blaze vào trong ghế sau, nhưng họ
đã xoay sở được, và sau đó Will nhảy vào phía sau tay lái. Lao đi như bay,
Will vượt qua mọi thứ để đến bệnh viện, chắc chắn anh đã vi phạm vài tá
luật giao thông trên đường đi.

Phòng cấp cứu của bệnh viện đông nghẹt. Will ngồi gần cửa, nhìn chằm

chằm vào bóng đêm. Ronnie ngồi bên cạnh anh. Cha mẹ anh, cùng với
Megan và Daniel, có đến một lát nhưng đã rời đi nhiều giờ trước.

Trong bốn giờ qua, Will đã kể câu chuyện nhiều lần cho vô số người

khác nhau, bao gồm cả mẹ của Blaze, lúc này đang ở lại với Blaze. Khi bà
lao vào phòng đợi, Will thấy rõ vẻ hoảng sợ thô nhám hằn sâu trên gương
mặt bà trước khi một trong những người y tá dẫn bà đi khỏi.

Ngoài việc biết cô đã được đẩy vào phòng mổ, Will chưa nghe được điều

gì khác hơn. Đêm trải dài phía trước họ, nhưng anh không nghĩ đến việc bỏ
đi. Ký ức đưa anh trở về với dáng vẻ của cô gái đã ngồi cạnh anh trong ba
năm học, sau đó liên tưởng đến hình ảnh của thân thể bị tàn phá anh đã
mang trên tay vừa mới đây. Bây giờ, cô ấy là một người lạ, nhưng trước
đây cô đã từng là bạn, và điều đó là đủ đối với anh.

Anh tự hỏi không biết cảnh sát có trở lại không. Họ đã đến cùng cha mẹ

anh, và anh kể với họ những gì anh biết, nhưng họ có hứng thú nhiều hơn
với việc tại sao anh lại đưa Blaze đến bệnh viện thay vì để các trợ tá bác sĩ
làm như thế. Will đã nói thực – anh không nhớ họ có mặt ở đó, và anh chỉ
thấy cô ấy cần mang đến bệnh viện ngay lập tức – và may thay, họ hiểu
điều đó. Anh nghĩ, anh thậm chí còn thấy cảnh sát trưởng Johnson gật nhẹ,
và Will nhận ra rằng, trong tình huống tương tự, cảnh sát Johnson cũng sẽ
làm như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.