GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 436

“Anh cũng đã mất người thân.” Anh nhắc nhở cô.

“Không phải điều tương tự!” Cô siết chặt sống mũi, cố kềm những giọt

nước mắt. “Em quá hổ thẹn với ông ấy. Em đã nghỉ chơi piano. Em đổ lỗi
cho ông ấy về mọi thứ, và em đã không nói với ông ấy một lời nào trong
suốt ba năm. Ba năm! Và em không thể lấy lại những năm tháng đó được
nữa. Nhưng có lẽ nếu em không giận dữ đến thế, ông có thể đã không bị
bệnh. Có lẽ em đã tạo ra … căng thẳng quá mức nên đã gây ra tất cả những
điều này. Có lẽ là do em!” Cô lách ra khỏi Will.

“Đó không phải lỗi của em.”

Will cố kéo cô vào trong vòng tay anh, nhưng đó là điều cuối cùng cô

muốn, và cô cố đẩy anh ra xa. Khi anh không để cô làm thế, cô đấm thình
thịch vào ngực anh.

“Để em đi! Em có thể xoay sở điều này một mình!”

Nhưng anh vẫn ôm cô, và khi cô nhận ra anh không để cô đi, cuối cùng

cô đổ sụp vào anh. Và trong một lúc lâu, cô để anh ôm cô khi cô khóc.

Ronnie nằm trong căn phòng ngủ đầy bóng tối của cô, lắng nghe tiếng

thở của Jonah. Will đang ngủ trên chiếc ghế dài trong phòng sinh hoạt
chung. Cô biết cô nên cố nghỉ ngơi, nhưng cô vẫn đang chờ đợi tiếng
chuông điện thoại. Cô đã hình dung những điều tệ nhất : rằng cha cô bắt
đầu ho lần nữa, rằng ông mất nhiều máu, rằng không điều gì ai đó có thể
làm…

Bên cạnh cô, trên chiếc bàn đầu giường, là quyển Kinh Thánh của cha

cô. Lúc sớm, khi nhìn lướt qua nó, cô không chắc có thể tìm thấy điều gì.
Ông có gạch dưới những câu văn hoặc đánh dấu trang không? Khi cô lật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.