GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 501

xem xét chúng kỹ lưỡng hơn. Ánh mắt cô chạy đua qua hàng loạt những
nốt nhạc được chỉnh sửa vụng về, và một lần nữa cô nghĩ cha cô đã nắm bắt
được điều gì đó. Khi cô đọc, cô có thể nghe được nhạc điệu lôi cuốn của
những thang âm mở ra trong đầu cô. Nhưng khi cô lật bản tổng phổ đến
trang hai và trang ba, cô có thể thấy rằng có gì đó chưa hoàn toàn đúng.
Mặc dù bản năng ban đầu của ông tốt, cô nghĩ cô đã nhận ra chỗ tác phẩm
đã lạc khỏi đường của chúng. Cô lấy một cây viết chì từ hộc bàn và bắt đầu
phủ việc làm của chính cô trên của ông, lướt qua những chuỗi hợp âm
nhanh và những nhạc khúc du dương nơi cha cô đã dừng lại.

Trước khi cô biết, ba giờ đã trôi qua, và cô nghe thấy cha cô bắt đầu

chuyển động. Sau khi nhét những trang giấy vào hộc bàn, cô đến phòng
ngủ, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ điều gì ngày mới sẽ mang đến.

Tối hôm sau, khi cha cô rơi vào một giấc ngủ chập chờn khác, cô tìm lại

những trang giấy, lần này làm việc kéo dài quá nửa đêm. Vào buổi sáng, cô
thức dậy, háo hức và nôn nóng chỉ cho ông thấy những gì cô đã làm. Nhưng
khi cô đi vào phòng, ông không hề động đậy, và cô hoảng sợ khi nhận ra
ông chỉ còn thoi thóp thở.

Dạ dày cô thắt nút khi cô gọi xe cứu thương, và cô cảm thấy loạng

choạng khi cô đi trở về phòng. Cô chưa sẵn sàng, cô tự nhủ, cô chưa cho
ông thấy bản nhạc. Cô cần một ngày nữa. Chưa phải là lúc này. Nhưng với
bàn tay run rẩy, cô mở ngăn kéo bàn làm việc của ông và lấy ra chiếc phong
bì làm bằng giấy manila.

Trong chiếc giường bệnh viện, cha cô trông nhỏ bé hơn cô từng nhìn

thấy ông. Gương mặt ông hốc hác và làn da ông tái nhợt một màu xám phi
tự nhiên. Hơi thở của ông cạn và nhanh như của trẻ sơ sinh. Cô khép chặt
mắt, ao ước cô không ở đây. Ao ước cô ở bất kỳ đâu trừ ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.