GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 9

Ronnie

Nhìn ra ngoài cửa sổ phòng ngủ, Ronnie tự hỏi, không biết mục sư

Harris đã đến nhà thờ hay chưa. Cô nghĩ rằng ông đã đến, và khi cô ngắm
nhìn những con sóng vỗ về trên bờ biển, cô băn khoăn liệu ông có thể nhận
ra vai trò của ánh sáng khi nó tuôn trào qua ô cửa sổ kính màu đổ tràn trên
ông hay không. Có lẽ không – xét cho cùng, cửa sổ đã được lắp đặt cách
đây hơn một tháng, và chắc chắn ông quá bận rộn nên đã chẳng để ý. Tuy
nhiên cô hy vọng có ai đó khác trong tỉnh tình cờ vào trong nhà thờ sáng
nay, và trải qua cảm giác kỳ diệu tương tự cô đã có khi cô thoạt nhìn thấy
ánh sáng rực rỡ sắc màu tràn ngập nhà thờ trong buổi sáng lạnh lẽo tháng
Mười một. Và cô hy vọng vị khách bỏ chút thời gian quan tâm đến vị trí bắt
nguồn của ánh sáng chiếu rọi vào và chiêm ngưỡng sự đẹp đẽ của ô cửa sổ.

Cô đã thức dậy được một giờ rồi, nhưng chưa sẵn sàng đối mặt với ban

ngày. Năm nay, những ngày nghỉ có cảm giác rất khác biệt. Hôm qua, cô đã
dẫn em trai cô, Jonah, đi dạo xuống bờ biển. Những cây Giáng Sinh nằm
rải rác trong những ngôi nhà họ đã đi qua. Vào thời gian này trong năm, họ
có bãi biển gần như của riêng họ, nhưng Jonah tỏ ra không thích thú với
những con sóng cũng như mòng biển đã mê hoặc cậu bé chỉ vài tháng trước
đây. Thay vì thế, cậu bé muốn đến gian nhà xưởng, và cô đã đưa cậu đến
đó, dù cô chỉ ở lại vài phút, trước khi cô bỏ đi mà không nói một lời nào.

Trên khung giường bên cạnh đặt một chồng khung hình lấy từ hốc thụt

của ngôi nhà nhỏ ven biển, cùng những thứ khác mà cô thu thập được vào
buổi sáng hôm đó. Trong yên lặng, cô nghiên cứu chúng cho đến khi cô bị
cắt ngang bởi tiếng gõ cửa. Mẹ cô thò đầu vào trong phòng.

“Con có muốn ăn sáng không? Mẹ tìm thấy ít ngũ cốc trong tủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.