trường ở gần một lỗ đen (lỗ thành, chẳng hạn bởi sự co lại của một ngôi sao
đã dùng hết năng lượng dự trữ của nó) không chỉ làm cho thời gian giãn ra
mà còn làm cong cả không gian nữa. Đồng thời, các phương trình của
thuyết tương đối rộng cũng nói rằng Vũ trụ hoặc là đang giãn nở hoặc là
đang co lại, chứ không thể là tĩnh tại, cũng hệt như một quả bóng được tung
lên không hoặc là bay lên cao hoặc là rơi xuống chứ không thể treo lơ lửng
trong không khí được. Vì ở thời đó người ta nghĩ rằng Vũ trụ là tĩnh, nên
Einstein đã buộc phải đưa vào một lực phản hấp dẫn để bù trừ cho lực hấp
dẫn hút của Vũ trụ nhằm làm cho nó trở nên dừng. Sau này, vào năm 1929,
khi nhà thiên văn Mỹ Edwin Hubble phát hiện ra Vũ trụ đang giãn nở,
Einstein đã phải tuyên bố rằng “đó là sai lầm lớn nhất của cuộc đời ông”.
Hai lý thuyết vĩ đại đó đã được nhiều lần kiểm chứng qua các phép đo và
quan sát, đồng thời chúng hoạt động rất tốt chừng nào chúng ở tách rời và
giới hạn trong địa hạt riêng của mình. Cơ học lượng tử mô tả chính xác
hành trạng của các nguyên tử và ánh sáng khi mà hai lực hạt nhân mạnh và
yếu cùng với lực điện từ dẫn dắt vũ điệu còn lực hấp dẫn thì nhỏ không
đáng kể. Thuyết tương đối giải thích rất tốt những chất của hấp dẫn ở thang
cực lớn của Vũ trụ, của các thiên hà, các ngôi sao và các hành tinh, khi mà
lực này chiếm ưu thế và các lực hạt nhân cũng như lực điện từ không còn
đóng vai trò hàng đầu nữa. Nhưng vật lý học đã biết lại hụt hơi và mất hết
phương tiện khi lực hấp dẫn, vốn nhỏ không đáng kể ở thang hội nguyên
tử, lại trở nên đáng kể như ba lực kia. Mà điều này lại chính xác là cái đã
xảy ra ở những khoảnh khắc đầu tiên của Vũ trụ.
Ngày hôm nay, người ta nghĩ rằng khoảng 15 tỷ năm trước, một vụ nổ
cực mạnh – tức Big Bang - đã sinh ra Vũ trụ, không gian và thời gian.
Từ đó, đã diễn ra một quá trình thăng tiến, không một phút nào ngơi,
trên con đường phức tạp hóa. Xuất phát từ một chân không nội
nguyên tử, Vũ trụ đang giãn nở đã không ngừng phình to và nở ra.
Các
quark và electron, các proton và notron, các nguyên tử, các ngôi sao và các
thiên hà kế tiếp nhau được tạo thành. Vậy là một tấm thảm vũ trụ bao la đã
được dệt nên, bao gồm tới hàng trăm tỷ thiên hà, mỗi thiên hà lại bao gồm
hàng trăm tỷ ngôi sao. Trong vùng biên của một trong số những thiên hà đó