GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 145

thông qua điện thoại ở trường cao đẳng không?”

Một câu hỏi hay. Nhưng Madigan có câu trả lời còn hay hơn. “Không,

chúng ta đã kiểm tra với mấy tay ở Bell Labs rồi, hoặc cái tên khỉ gì tụi nó
được gọi bây giờ. Cuộc gọi xuất phát từ điện thoại tại trường học, gọi thẳng
vào máy của Kayleigh.”

Dance buộc phải hỏi, “Và không còn lối nào khác để gã có thể rời

khỏi rạp chiếu phim sao?”

“Không. Fuentes đang ngồi trong một nhà hàng trên đường Olive,

nhìn thẳng vào cửa trước. Các cửa sau được báo động. Anh ta đã kiểm tra
rồi.”

Dance cho rằng Edwin không phải là kẻ như mọi người nghĩ về gã:

Một thanh niên không còn mục đích sống mang nỗi u buồn, chán nản, bị
cuốn hút bởi một người phụ nữ tồn tại trong một vũ trụ hoàn toàn khác so
với vũ trụ của gã.

Một câu chuyện phổ biến và chán ngắt, nếu bạn lược bỏ yếu tố bạo

lực.

Vậy nhưng cô không thể ngăn mình nhớ lại hành vi lạnh lùng của gã,

thái độ điềm tĩnh, ánh mắt nhìn như dán chặt vào Kayleigh và nụ cười giả
tạo.

Và trí thông minh của gã.
Điều này khiến cô buột miệng hỏi, “Các tầng hầm?”
“Cái gì?” Madigan hỏi.
“Trong khối nhà đó có các tầng hầm nối liền không?”
“Tôi không biết,” Madigan chậm rãi nói, bấm một nút trên điện thoại

cố định. Một âm thanh vang khắp căn phòng, sau đó mười một số điện
thoại bấm nhanh hiện lên.

“Fuentes.”
Chẳng cần rào trước đón sau, Madigan xổ luôn một tràng. “Chúng tôi

đang nghĩ rằng gã có thể đã lẻn ra qua đường hầm. Cửa hàng bán đồ dùng
trong nhà bên cạnh? Hai nhà có cùng chung đường hầm không?”

Ngừng một lúc. “Để tôi kiểm tra. Tôi sẽ quay lại ngay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.