GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 146

Ba phút sau họ nhận được thông tin cô nghi ngờ rằng họ rồi sẽ biết.

“Có, thưa sếp. Tôi đã xuống đó. Có một cửa ra vào, nó không khóa.”

“Sơ tán rạp phim ngay đi,” Dance nói. “Chúng ta cần phải chắc chắn.”
“Sơ tán sao?” Fuentes hỏi.
Madigan nhìn cô chằm chằm, rồi ông quả quyết nói, “Cậu nghe Đặc

vụ Dance nói rồi đấy, Gabe. Bật đèn lên và sơ tán đi.”

“Thực sự là rạp chiếu họ không muốn…” Giọng anh ta lạc đi, rồi nhận

ra đây không phải là lúc để lo lắng về các quan hệ kinh doanh ảnh hưởng
đến Fresno về kinh tế. “Tôi sẽ làm ngay.”

Mười phút sau Fuentes quay lại trên đường dây. Ngay từ lúc anh ta nói

từ “Sếp,” Dance đã biết câu chuyện sẽ như thế nào.

Madigan thở dài. “Cậu có chắc gã đã chuồn rồi không?”
“Không còn nhiều người bên trong dù vẫn còn sớm. Vâng, tôi chắc

chắn.”

“Chết tiệt,” Stanning lầm bầm.
Nhưng sự yếu ớt trong giọng nói của Fuentes lại mang đến một nguồn

tin khác. “Và tôi phải nói với sếp rằng… Trong khi tôi đang để mắt đến rạp
chiếu phim? Tôi đang ở trong nhà hàng?”

“Tôi biết, cậu nói rồi. Sao?” Madigan càu nhàu.
“Ai đó đã lẻn vào trong xe tuần tra của tôi.”
“Nói tiếp đi.”
“Tôi đã không suy nghĩ khi để một khẩu Glock ở băng ghế sau. Nó

nằm trong một cái hộp dưới chiếc áo khoác của tôi. Tôi không biết ai có thể
nhìn thấy nó, hoặc nghĩ rằng nó nằm ở đó.”

Từ cách anh ta tự nguyện cung cấp thông tin, Dance biết khẩu súng

không hề được giấu đi.

“Mẹ kiếp!” Madigan hét lên.
“Tôi xin lỗi. Lẽ ra tôi phải để nó trong cốp. Nhưng tôi cất nó hoàn

toàn kín đáo mà.”

“Lẽ ra nó nên ở nhà thì có. Đó là vũ khí cá nhân của cậu. Lẽ ra nó phải

ở nhà.”

“Tối nay tôi đi sẽ đi tập bắn mà,” tay nhân viên khổ sở nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.