GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 162

mấy dây đàn guitar. Trong xe tải của chúng tôi có đến hàng nghìn dây. Sao
lại phải tìm mua dây mới chứ? Ôi điên mất thôi.”

Dân biểu cùng phái đoàn của ông ta trông có vẻ khó chịu, Dance

dường như nghĩ rằng đến thăm cô bé vào lúc này không phải là một ý hay.
Ông ta nói, “Chúng tôi vẫn còn chiến dịch phải tiến hành. Xin lỗi đã quấy
rầy cô.”

“Không hề gì.” Người đưa ra nhận xét này là Bishop, không phải

Kayleigh.

Davis nhắc lại rằng ông ta sẽ giúp đỡ bằng bất kỳ cách nào có thể, và

sẽ gặp lại cô bé ở nhà hát.

“Tôi không…,” cô bé im bặt, liếc nhìn ông bố, người không đưa ra

phản ứng nào. “Xin chào, cảm ơn sự ủng hộ của ông.”

“Hy vọng tôi có thể nói điều tương tự vào Ngày Bầu cử.”
Trợ lý Peter Simesky một lần nữa bước đến chỗ Dance. Anh ta bắt tay

cô. “Cô có danh thiếp của tôi rồi. Nếu cần bất kỳ điều gì, xin hãy cho tôi
biết.”

Nghiên cứu ngôn ngữ cử chỉ là một kỹ năng không mất đi khi bạn rời

văn phòng. Đúng lúc anh ta có tiếp xúc bằng mắt với cô trước đó, cô biết
rằng Simesky muốn biết thêm nhiều hơn về mình, nếu hoàn cảnh cho phép.
Cô đánh giá anh ta: Tay không đeo nhẫn cưới, ánh mắt đầu tiên liếc về phía
cô nhằm vào bàn tay trái; cũng rất có khả năng anh ta là một trong những
người đàn ông không hứng thú chuyện ngoại tình.

Anh ta tỏ ra thoải mái, dễ chịu nhưng không quá tự tin đến lỗ mãng.

Anh ta không ngượng ngùng khi thấp hơn cô hai phân, hoặc bối rối trước
khổ người bé nhỏ, và mái tóc thưa (mỉa mai là đối tác hẹn hò lãng mạn của
cô hiện giờ, Jon Boling, cũng mang đủ những đặc tính này). Nhưng với
cuộc sống cá nhân phức tạp của Kathryn Dance, cô vốn không ưa những
khổ người đẫy đà, mập mạp.

Cô gật đầu lịch sự với Simesky, đảm bảo rằng cái bắt tay thật ngắn và

thật chuyên nghiệp. Cô không thể đoán được anh ta có hiểu thông điệp hay
không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.