GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 281

CHƯƠNG 48

DANCE VÀ O’NEIL đích thân tiến hành khám xét.

Lại được ở bên và làm việc cùng anh ta khiến cô có cảm giác thật

tuyệt. Một trong những cảm xúc ấy là sự thoải mái khi được ở bên cạnh
người thân thiết với mình, hoàn toàn thấu hiểu nhau qua những ánh mắt, nụ
cười và cử chỉ tế nhị mà chẳng cần phải nói.

Nhưng quan trọng nhất là sự kết hợp các kỹ năng thực thi luật pháp

của hai người. Một cấu trúc - tổng thể lớn hơn nhiều sự kết hợp của các bộ
phận. Làm cảnh sát là một công việc khó khăn, bạn không thể thực hiện nó
một mình. Công việc có thể biến thành cơn ác mộng khi bạn không có sự
liên kết với đồng đội - và điều này không chỉ khiến một ngày làm việc trở
nên vất vả, mà còn có nghĩa là những kẻ xấu có ít khả năng bị bắt hơn.

Công tác điều tra của cảnh sát có thể là một hình thức nghệ thuật, như

ba lê, môn nghệ thuật kết hợp kỹ thuật, mục đích, và cô cảm thấy điều này
trong sự hợp tác hoàn hảo với Michael O’Neil.

Sân khấu cho hai người thể hiện sự hài hòa là chiếc xe moóc của

Bobby Prescott, chi tiết gợi cảm hứng cho cuộc khám xét này là tiết lộ về
Bộ Tứ Huyền Ảo của Harutyun.

Dance tin rằng giờ đây cô đã biết Tabatha Nysmith nhìn thấy trong xe

moóc của Bobby - ăn cắp cái gì vào buổi sáng, sau khi tay kỹ thuật viên
đường phố bị sát hại. Đối tượng của kẻ trộm này không phải là những hồi
ức đáng nhớ của Kayleigh Towne. Thực ra, nó chẳng có liên quan gì đến
nàng ca sĩ, cũng như với kẻ rình mò - phải, ngoại trừ ở chừng mực nào đó,
Edwin Sharp có khả năng vật tế thần như gã không ngừng kêu.

“Nào,” cô nói, có phần hụt hơi, khi xem xét một bìa hồ sơ từ trên giá

sách, nơi vài ngày trước cô đã nhận ra có thứ bị mất khi đến đây cùng P. K.
Madigan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.