GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 170

- Chúng tôi đang cần giúp đỡ. Dưới đó yên không?

- Yên chớ. Dưới nớ họ chỉ tràn vô ban đêm. Ban ngày ai lo chuyện nấy,

có chi mô.

Thái mừng rỡ:

- Vậy bạn chở bác tui một đoạn. Chở rồi bỏ nơi chợ Thùy Dương một,

tụi tui xuống bây chừ.

Má tôi vội vàng trèo lên đằng sau xe.

- Bác ôm cho chặt."

Anh thanh niên phóng như bay, chỉ một thoáng má tôi khuất dạng đằng

xa. Tôi gắng gượng đứng dậy tiếp tục theo Thái. Dọc đường, tôi gặp không
biết bao nhiêu đoàn người đang đi tản cư.

Họ bồng bế nhau, gồng gánh, vừa đi vừa chạy vừa ngoái lại nhìn về phía

sau, thành phố đầy tiếng nổ lớn nhỏ.

Một người đàn bà vừa đi vừa khóc:

- Tui thoát được mình tui, tui chạy được tới đây rứa còn chồng con tui

sống chết ra răng hả trời? Ra răng đây ông trời?"

Bà nhìn lui thành, nhìn lên ông trời. Ông trời vẫn một màu chì, sẵn sàng

chảy thành nước mà không đủ sức chảy. Một chiếc xe bò khác đi lẹt đẹt sau
một đám người khoảng chừng mười mấy người. Chiếc xe bò do hai người
đàn bà đẩy, trên xe có hai người nằm, họ được đắp bằng chiếc chiếu cũ.

Tôi nhìn thấy bốn cái chân thõng xuống, lòi ra ngoài chiếu, bốn chân đều

dính bê bết máu. Chiếc xe không thể đẩy nhanh hơn vì sức lực hai người
đàn bà đã hầu kiệt. Một người đàn ông trên vai vác một đứa nhỏ, đứa nhỏ
bị thương máu ra gần hết, nét mặt xanh xao đang gục trên vai người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.