GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 280

Nhiều tiếng thăm hỏi. Nhiều hộp nhỏ rơi tới chân bà. Bà chưa kịp nhặt

thì có mấy đứa trẻ con ở đâu chạy ra nhặt hết. Mấy anh lính nạt đùa:

- Ê nhường cho người già cả với tụi bây.

Bọn trẻ ù té chạy. Mấy cái hộp được trao tận tay bà già. Vài anh ân cần:

- Thôi bà trở về nhà đi, đừng chạy theo mà nguy hiểm lắm.

Ðoàn lính lại tiếp tục đi. Thái và tôi đứng ngóng xem có đoàn người nào

tản cư về không. Nhưng chắc thấy lính Mỹ lên nhiều quá, họ không dám đi
nữa. Má tôi rối rít giục làm hầm, bà quên là chúng tôi chưa có một bao cát
nào. Ðoàn lính đi tới gần trưa mới hết. Chúng tôi yên tâm dọn ra bàn ăn.
Lâu lắm mới có một bữa ăn đàng hoàng như thế. Dưới mợ Giáo vẫn tiếp tế
thức ăn lên đều đều. Hôm nay chúng tôi có món thịt kho với đu đủ sống. Dì
Vạn hà tiện thức ăn, kho thiệt mặn, nhưng chúng tôi ăn vẫn thấy ngon như
thường. Má tôi hỏi thăm ở trên Từ Ðàm ăn uống ra sao thì Hà nói nhờ có
ông Minh nên ăn uống sướng lắm. Ôn đi về là có thịt có rau. Nhưng mấy
hôm nay đánh nhau quá, ông bận đi tải thương, nhà lại hết thức ăn, mấy
đứa nhỏ đã bắt đầu khóc.

Ăn cơm xong, Thái đi bộ xuống tận Mù U, nghe nói dưới này có họp

chợ. Nhưng chỉ mới tới Trường Bia thì đã bị lính đuổi lên.

Ông Minh giữ đúng lời hứa, ông về lại thật. Ăn cơm xong, chúng tôi sửa

soạn nghỉ trưa thì ông dắt xe đạp vào sân. Cả nhà ùa ra đón ông vào nhà:

- Sao ôn, tụi trên nớ răng?

- Yên hết, không răng hết. Thầy Lễ nghe tìm được ra bác với cả nhà, thầy

mừng lắm.

Hà lăng xăng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.