GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 55

được phát chổi để quét dọn, trẻ con được đưa vào kỷ luật cũng bớt phá
phách nghịch ngợm. Tuy mùi nước tiểu trẻ con không thể tẩy được nhưng
mọi người cũng đã quen, không khó chịu tới muốn ói mửa.

Có lúc tôi rủ Thái đi xuống nhà ngang. Nhưng gặp nhiều xác chết mới

đặt ở đây vì chỗ chứa xác đã kín đầy. Trong mấy khu chia nhau ở bên trong
nhà thờ, cũng có vài người bỏ mạng vì vết thương, vì bệnh mà không có
thuốc.

Buổi tối lại có người bệnh nặng ngay sát khu bên cạnh. Một người đàn

ông nằm quằn quại dưới đất. Tôi chồm qua dãy ghế nhìn. Mới hồi chiều tôi
thấy ông ta còn tỉnh táo, còn ngồi ăn mấy miếng bánh mì khô mà. Bây giờ
ông ta trợn mắt, chỉ thấy tròng trắng, lăn lộn, sùi bọt mép, nhưng khuôn
mặt biến đổi bất chừng, khi như kéo một nụ cười, khi như kéo một cái mếu.

- Chị ơi, ông nớ mầm răng rứa?”. Thái hỏi.

- Khi không ba hắn nổi điên. Ai mà biết.

- Ðiên khi mô. Hồi chiều em thấy ông ngồi ăn bánh mì khô mà.

- Thì vậy. Hắn chạy tới đây với thằng con trai bị thương. Hồi chiều thằng

con chết rồi, xác còn để ngoài nớ tề...

Một người kể:

- Hắn nói nhà hắn giàu, có nhà lầu xe hơi. Vợ hắn chết ngay bữa đầu.

Hắn ôm thằng con chạy. Mấy bữa ni hắn tiếc của cứ than hoài. Chừ con hắn
chết luôn nên hắn nổi điên.

- Tội nghiệp quá hỉ?

- Mạng người không tiếc, còn tiếc của cải. Ðiên chi mà ngu rứa trời.

Người đàn ông đang lăn lộn, bỗng kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.