họ ngừng đập là một sự kiện kinh khủng đe dọa đến tính mạng của mình.
Các TNCT xảy ra trong quá trình được gây mê toàn phần được so
sánh với 590 TNCT còn lại trong nghiên cứu của NDERF bằng cách xem
xét các câu trả lời của cả hai nhóm với ba mươi ba câu hỏi được đặt ra về
nội dung TNCT. Chúng tôi so sánh các câu trả lời này với ba mươi ba câu
hỏi giữa hai nhóm, vận dụng một phương pháp thống kê được gọi là “chi-
quare”.
Kết quả là: không có sự khác biệt đáng kể nào giữa các câu trả lời
của hai nhóm trước 33 câu hỏi điều tra, ngoại trừ việc các TNCT xảy ra do
sự gây mê toàn phần thường liên quan nhiều đến “đường hầm” hơn. TNCT
trong gây mê toàn phần mang tất cả các yếu tố của TNCT trong gây mê cục
bộ. Đáng lưu ý là các tình tiết trong TNCT xuất hiện với cùng một trình tự,
ngoại trừ trải nghiệm trong đường hầm, bất kể các cận tử nhân có ở trong
tình trạng gây mê toàn phần hay không tại thời điểm mà họ trải nghiệm.
Nếu ý thức chỉ là sản phẩm của não bộ, chúng ta dễ dàng hiểu rằng
TNCT xảy ra khi gây mê toàn phần sẽ không có ý thức và ít tỉnh táo hơn so
với những TNCT khác? Rõ ràng đây là những gì mọi người thường nghĩ,
nhưng không phải là kết quả nghiên cứu của NDERF. Nghiên cứu của
NDERF hỏi: mức độ minh mẫn và tỉnh táo trong TNCT so với trạng thái
hàng ngày của bạn như thế nào 83% trong số này (TNCT trong khi được
gây mê toàn phần) trả lời rằng “tỉnh táo và ý thức rõ hơn bình thường” so
với 74% ở tất cả các TNCT khác. Về mặt thống kê, câu trả lời cho câu hỏi
này của 2 nhóm không có sự khác biệt lớn.
Những nghiên cứu khác về TNCT cho thấy rằng TNCT thực sự có
xảy trong khi gây mê toàn phần. Bruce Greyson thuộc Đại học Virginia
công bố rằng: “Trong tập hợp của chúng tôi về TNCT, 127/578 trường hợp
(22%) xảy ra trong thời gian gây mê toàn phần, và cũng có những đặc điểm
như TNTX, chứng kiến đội ngũ y bác sĩ làm việc trên cơ thể của họ, ánh
sáng rực rỡ lạ thường, gặp gỡ người thân đã chết, với những suy nghĩ, ký
ức, và cảm nhận rõ ràng hơn mức bình thường”.