GIẢI NGẢI KÝ - Trang 100

- Rồi khi mở mắt ra, tao thấy mình nằm trên cán cứu thương, đó là lúc

tao gặp bố, nhưng ánh mắt lạnh lùng của ông ấy khi nhìn tao khiến tao sợ
hãi, tao đã muốn đó không phải là bố tao, tao đã cố quên hình ảnh đó đi, vì
nếu nghĩ tới, tự nhiên tao lại sợ, nhỡ một ngày nào đó tao cũng có chuyện
và bố sẽ bỏ rơi tao như vậy. Tiếp theo lại là bóng tối.

- Một lần khác, cũng vẫn là trong mơ, tao lại thấy mọi thứ hoàn toàn

tối tăm, tao có thể cảm giác được không gian xung quanh chật chội tới thế
nào, dường như tao bị nhốt trong một cái hộp, khó thở và lạnh, tao cố gọi
cố đập vào vách hộp nhưng không ai cứu, lúc đó ở bên ngoài tĩnh lặng vô
cùng, tai tao không nghe thấy một âm thanh nào cả, chỉ có tối và lạnh, đó là
giấc mơ cuối cùng trước khi tao lấy lại được thần trí.

- Cô ấy đã bị chôn sống.

Tôi nói, toàn thân lạnh toát, chỉ vừa nghe tới đó mà trong lòng tôi lại

đau nhói lên. Có khi lúc đó cô ấy chỉ bằng tuổi của tôi bây giờ, nhưng sao
số phận lại bất công với người con gái đó như vậy. Bị phụ bạc bởi chính
người mình yêu, bị gia đình ruồng rẫy, rồi chết trong cô đơn, tuyệt vọng.
Trước khi cô ấy chết, liệu có bao nhiêu oán hận, căm phẫn cùng uất ức đã
nảy sinh, đừng nói 16 năm, dù có là một trăm năm thì nỗi đau ấy cũng sẽ
không bao giờ nguôi ngoai được. Xã hội gì mà lại như vậy, con người gì
mà đối xử với nhau tàn nhẫn như vậy, lương tâm của kẻ sắp làm cha đó đã
để đâu, đứa bé trong bụng cô ấy không có tội. Mẹ kiếp.

- LÀ BỐ MÀY PHẢI KHÔNG, TẠI BỐ MÀY ĐÃ KHIẾN CÔ ẤY

PHẢI CHẾT ĐÚNG KHÔNG?

Tôi không kiềm chế nổi cảm xúc, tay lập tức tóm lấy cổ áo thằng

Cường, trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn tức giận, vì sao người mang danh bác
sĩ đó lại có thể hại chết một người, thay vì cứu sống người đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.