GIẢI NGẢI KÝ - Trang 104

- Vậy cháu biết mộ của cô ta ở đâu để đào?

- Tao biết - ông quản trang lên tiếng- mộ nào ở bãi tao cũng biết hết,

mộ của đứa con gái không ai thăm viếng bao giờ, tao sẽ chỉ chỗ cho mày.

- Bao giờ thì có thể bắt đầu được?

- Đêm nay 18 âm lịch, không phải ngày trăng cao, 11h mày mang theo

mấy cọc tiền vàng, muối trắng, gạo trắng, rồi đào sẵn mộ đợi tao, tao sẽ
giải ngải cho mày.

Vậy là đêm nay tôi sẽ phải ra nghĩa địa, tìm ngôi mộ của một người đã

chết 16 năm, không quen không biết, quật mộ người đó lên, dù bên dưới có
cái gì đi nữa thì làm như vậy quả thực rất thất đức. Người chết oan thường
rất linh, đã có một hồn ma đó còn đang đeo bám tôi, nếu tôi bật nhầm mộ,
có khi nào sẽ có thêm một con ma nữa tới đòi mạng không.

- Không thể giải ngải bằng cách khác sao?

- Ngải không phải là bùa chú, ngải có linh tính, nó còn sống thì còn

làm ma ám mày, chỉ có giết tận gốc nó thì mới hết được.

Thôi đành chịu khó làm cho xong rồi rời khỏi cái đất lắm ma này, sau

chuyến này chắc tôi sẽ nghỉ làm và trở về xuôi, tìm công việc mới, làm lại
cuộc đời của mình. Giờ tôi phải cùng ông già ra nghĩa địa tìm mộ, trời sáng
nên dễ tìm, tối nay có thể chỉ cần tới giờ thì quật mộ lên thôi.

Bãi tha ma ở trên đồi, đi qua một mảnh rừng thưa là tới khu đất trống,

ông già vừa đi vừa lẩm nhẩm đọc tên những ngôi mộ quanh đây. Trong cái
túi vải đeo trên người có một quyển sổ, ông già bảo ai chết đưa lên đồi này
chôn, ông ấy đều ghi lại hết. Ngôi mộ của Giàng Thị Dương đã bị cỏ lấp
hết, chỉ thấy lùm lùm một đống không bia không dấu, vì không ai viếng
thăm nên đây cũng coi như là mộ hoang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.