GIẢI NGẢI KÝ - Trang 108

- Trong túi tao, cái hồn của mày trong bụng mày, nhưng tao làm nghề

này rồi nên không thể để hồn trong bụng được. Ma sẽ nhìn thấy tao là
người, chúng sẽ trốn đi hết.

Vừa nói ông già vừa vỗ vỗ cái túi bên hông, trong túi có một vật hình

bầu, giống như một cái hũ rượu, tôi cười thầm, ông già miền núi này chắc
nghiện rượu lắm, coi rượu giống như linh hồn mình vậy. Mà hồn phách là
có thật sao, tôi nhìn xuống hai bàn tay mình, cảm giác hơi ấm từ trong
người tỏa ra, không thể nào, con người cấu thành từ các tế bào, các tế bào
thì không phải hồn phách, mấy lời kia phản kHoa học quá.

- Vậy hồn ông nói với ông như thế nào?

- Nó mách là ngoài kia mới có người chết.

Tôi hơi lạnh người khi nghe ông ấy nói câu đó. Bất giác mắt ngước lên

trên miệng hố, bên ngoài chỉ một màu tối đen, không trăng sao nên cảm
giác sâu hun hút. Thực ra chúng tôi mới đào được gần 1m7, là một cái hố
hình chữ nhật dài tầm 2m, rộng tám mươi phân gì đó, ông già ước lượng đủ
để bật nắp quan lên. Bật thế nào thì ông ấy không nói, tôi cũng chẳng rõ,
chật như vậy, hai người đứng trong hố chỉ quay được đầu, tay chân cũng
không thoải mái, hoạt động kiểu gì cũng khó.

- Ở ngoài kia, có ma ở ngoài kia à?

- Không phải ma, là người chết.

Mẹ kiếp, người miền núi nói gì cũng khó hiểu, cái hồn ông ấy thì để

bên ngoài, nó tài phép tới mức nào mà có thể ngửi được người chết, hơn
nữa tôi là đi bắt ma, chứ có đi đào xác chết đâu. Mặc kệ ông ấy nói gì, tôi
phải xong việc ở đây đã, thấy được quan tài rồi thì tôi sẽ lên, bắt một cụ già
như vậy đào, không khéo bật nắp quan lên rồi thì ông ấy cũng nằm luôn
xuống đó mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.