GIẢI NGẢI KÝ - Trang 113

già đào ra được một khoảng bằng cái rổ rồi, tôi định cắm xẻng xuống xúc
tiếp thì ông ấy ngăn lại:

- Phá nắp ra, không được đào nữa, phá từ từ để nghe ngóng con ma

bên trong đã.

Vậy thì hiểu rồi, vì sao chỉ cần một cái hố nhỏ mà vẫn có thể quật

được mồ lên. Tôi dùng hết sức thụi xẻng xuống ván gỗ, liên tiếp năm tiếng
răng rắc vang lên, cuối cùng thì cái lưỡi sắc cũng xuyên qua được tấm ván,
cảm giác được cả chấn động khi lưỡi xẻng đâm ngập trong gỗ. Chôn bao
năm mà mặt ván vẫn chắc chắn như vậy, người ta xem chứng rất có tâm khi
chôn sống cô gái này, giống như sợ cô ấy sẽ thực sự bật được mồ dậy vậy.

Tôi đục theo chỉ dẫn của ông già, đầu tiên là đập dập bề mặt ván, sau

đó từ từ chọc cho gỗ rụng dần, vừa chọc vừa quan sát động tĩnh bên trong.
Không có gì xảy ra, bên trong dường như chỉ có một bộ xương khô, hoặc
có khi cả xương cũng đã mục nát hết. Cảm giác lúc đó của tôi thực sự rất
hỗn độn, vừa tò mò muốn bật tung hết mấy mảnh ván ấy vừa lo sợ thứ bên
trong đó cũng đang trực lao ra ngoài, có trời mới biết ma quỷ là loài có ý
thức hay không.

Tới khi ánh đèn pin có thể soi qua khe hở trên nắp ván, tôi ngừng tay,

chọn một vị trí thật an toàn, sau chiếc lưỡi xẻng đã giơ cao, hé mắt nhòm
vào bên trong quan. Bụi bay nhiều khiến tôi phải nín thở, bản thân tôi thấy
căng thẳng đã giảm bớt, không hiểu sao tôi lại nghĩ thứ bên trong sẽ làm tôi
thất vọng. Đang tập trung nhìn vào không gian nhờ nhờ bụi trong quan, đột
nhiên ông già quay đèn pin đi chỗ khác, vì hai tay của tôi đã dùng để giữ
xẻng, nên đèn pin tôi vẫn đeo ở cổ, lúc này ánh sáng không tập trung ở lỗ
hổng trên nắp ván, mà lệch sang trái. Tôi liếc qua ông già, thấy ông ta soi
lên trên miệng hố, liền hỏi:

- Chuyện gì vậy ông?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.