GIẢI NGẢI KÝ - Trang 172

- Chú ... Tượng - Tôi nói ra câu đó mà phải nhịn cười rất nhiều, đã Trư

lại còn Tượng, chẳng phải là con Heo Vòi sao - Chuyện của chúng tôi có
thể giải quyết được không?

- Tôi không chắc, vì tôi chỉ là giúp việc trong nhà thôi, có gì các cậu

hãy hỏi thầy Vương, để tôi dẫn các cậu đi.

Sau màn chào hỏi, rất nhanh chúng tôi theo chân lão Trư đi vào nhà,

qua cổng là một khoảng sân rộng, đi hết sân sẽ tới một dãy nhà, lão Trư nói
đây là đại sảnh, theo tôi hiểu là nhà khách, chúng tôi ngồi đợi chú ta đi gọi
thầy Vương tới. Phòng khách người Hoa đúng là rất đặc biệt, phòng rộng
trần cao, bàn ghế đặt ba bộ kê làm hai dãy, một bộ đặt trên cùng, giống như
hình chữ U. Người ta đặt chậu cảnh, bình hoa, tượng mười hai con giáp
quanh các kệ gỗ trong phòng, bằng mắt thường cũng thấy chủ nhà là một
người rất khá giả. Trên tường treo rất nhiều tranh thủy mặc, thư pháp, câu
đối và một bức hoành phi bằng chữ Nho ở trung tâm phòng.

Được một lúc thì lão Trư dẫn người ra, chúng tôi lập tức đứng dậy,

thầy Vương là người đã có tuổi, tưởng mạo đường hoàng, dáng vẻ nhàn
nhã, thần thái thông tuệ, tổng quan thì là một người có thể tin tưởng được.
Ông ấy bảo lão Trư lui vào pha trà, còn mình thì bước tới mời chúng tôi
ngồi:

- Các cậu ngồi đi, chúng ta nói chuyện. Ta là Vương Nhất Thức, cứ

gọi thầy Vương là được.

- Thầy Vương, tôi là Minh, đây là mấy người bạn của tôi, tôi tới đây là

vì có chuyện muốn nhờ tới thầy.

- Ta nghe lão Trư nói, có người trong mấy cậu bị oán linh theo đuổi,

vậy chuyện là như thế nào?

- Là tôi, chuyện này kể ra rất khó tin, ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.