GIẢI NGẢI KÝ - Trang 182

làm rất nhiều nghi thức quái dị, nhưng tới mức mặc áo người chết thì tôi
không theo được. Ngay lập tức tôi trả lại đồ cho lão Trư, bảo ông ấy là tôi
không thể mặc.

Lão Trư cũng không ép, dạo gần đây, các nghi thức rườm rà đã bị cắt

xén bớt, miễn là có cô dâu chú rể là thành đám cưới được rồi. Cây nến mới
đặt ở bên góc tôi, nhưng không thắp lên, bát nhang đặt ở phía trước, lão Trư
dặn khi nào bắt đầu nghi thức, thầy Vương sẽ chỉ tôi phải làm như thế nào.
Giờ tôi chỉ cần chuẩn bị tinh thần, nhiều người thần trí không bình thường,
khi thấy quỷ sẽ bị hoảng sợ, gào thét rất nhiều, vì thế mà luôn có sẵn một
miếng vải nhét trong miệng. Nghĩ tới cảnh mình cũng phải ngậm giẻ như
vậy, tôi nổi hết da gà, lại bảo với lão Trư không phải chuẩn bị cái đấy, tôi tự
kiềm chế được.

Sau khi giải thích xong tác dụng của mấy món đồ kia, lão Trư rời đi,

trong phòng chỉ còn lại bốn người chúng tôi. Thỉnh thoảng cũng có người
nói một câu, nhưng vì không ai đáp lời nên tất cả lại im lặng. Riêng tôi thì
từ lúc đem hình nhân cô dâu kia vào phòng, đặt cạnh cái nến vừa thắp, cảm
giác chỗ này kỳ dị lạ thường. Dù cố gắng ngồi ở tận cuối giường, tránh cái
hướng nhìn của mặt hình nhân, nhưng vẫn thấy hai hốc mắt bôi đen kia cứ
như đang liếc liếc tôi.

Thấy khó chịu quá nên tôi đứng lên đi ra tủ, thử kéo cánh cửa một cái,

tôi thấy nó không khóa, chẳng biết bên trong cất cái gì. Tôi mở hé ra, rọi
đèn điện thoại vào, không thấy cái gì cả, bên trong hoàn toàn rỗng không.

- Nhìn gì?

Tôi giật mình, vừa có ai nói sau lưng tôi. Quay lại xem là người nào,

tôi thấy cả ba thằng bạn đều đang hoặc nhìn ra cửa, hoặc nhìn trần nhà,
hoàn toàn không chú ý tới tôi. Là ai vừa hỏi? Tôi cau mày, rõ ràng tôi nghe
thấy có tiếng người, vừa nhanh vừa gần, chỉ có thể ở trong phòng này thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.