GIẢI NGẢI KÝ - Trang 212

xe màu trắng với chữ thập đỏ tiến rất nhanh về phía mình, xe chạy ngược
chiều, chắc đang về viện.

Khi xe cứu thương lướt qua, tôi để ý thấy trên xe có vài y bác sĩ, họ

chở theo nạn nhân. Có khi nào là Mạnh? Ngay lập tức tôi quay đầu nhìn
theo bóng xe lao đi xa dần, không thể thấy được người ngồi bên trong đó,
nhưng trực giác nói cho tôi biết, chắc chắn là Mạnh.

Đây là báo thù. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi, khiến tôi bừng tỉnh,

đúng vậy, con quỷ kia bị chúng tôi lừa vào bẫy, lửa đã thiêu cháy nó, nhưng
từng ấy chưa đủ để nó bị tiêu diệt. Oán niệm chồng chất, chỉ một lần bị hại
đã khiến nó hóa quỷ, thêm một lần này nữa, chắc nó phải thành quỷ chúa.
Từng người một trong chúng tôi, tất cả đều sẽ có cùng một kết cục thê thảm
như vậy.

Thằng Cường vẫn còn ở phòng, có khi con quỷ ấy chưa đi xa, nó đã

hại được thằng Mạnh, tiện tay sẽ hại luôn thằng Cường mất. Nghĩ tới đó,
tôi lập tức rút điện thoại, phải báo cho thằng ấy, nói cậu ta cẩn thận, tốt nhất
là rời khỏi phòng đi.

Nhưng trong điện thoại chỉ là những tiếng tút dài, đầu dây bên kia

không bắt máy. Tôi gọi đi gọi lại vài lần, không liên lạc được, chết tiệt, làm
sao bây giờ, đường về nhà còn xa, nếu chậm trễ tôi sẽ lại phải nhận thêm
một tin xấu nữa. Đúng rồi, Duy vẫn đang ở ngoài, có thể cậu ta vẫn an toàn,
tôi phải gọi điện báo cậu ta trước. Rất nhanh đầu dây bên kia đã bắt máy:

- Chuyện gì vậy?

- Mày đang ở đâu?

- Tao ở phòng quản lý, đi nộp đơn xin nghỉ cho thằng Mạnh.

- Mạnh gặp chuyện rồi, mày ở yên đó, không, về đi, giờ ở đâu cũng

không an toàn, nhanh về phòng tìm thằng Cường đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.