GIẢI NGẢI KÝ - Trang 331

Thương thế của Cường hồi phục rất nhanh, hằng ngày cậu dành ra hai

tiếng buổi sáng trước khi đi làm để tập quyền thuật. Đúng là không thể
nâng cao đạo pháp bằng cách này, nhưng đã có nền tảng quyền thuật thì
nên phát huy nó tối đa. Hai tháng sau cậu đã có thể hoạt động cánh tay bình
thường, đòn đánh dần trở lại vững vàng, cử động vai cũng linh hoạt như
trước. Làm nốt tháng này có lẽ cậu sẽ nghỉ việc để làm cái gì đó phù hợp
hơn.

Thời tiết dần sang đông, một ngày, chị gái gọi điện cho Cường, qua

điện thoại cậu nhận ra giọng chị có phần lo lắng:

- Hôm nay có đi làm không Cường?

- Em có, chuyện gì vậy chị? - Cường đáp.

- Bông nó bị sốt cao, giờ phải đưa nó vào viện, anh nhà chị lại đi công

tác chưa về, cậu qua đưa chị tới viện được không? - Giọng chị trầm hẳn
xuống.

- Em tới ngay - Cường lập tức đáp.

Cậu qua gặp quản lý siêu thị, thông báo nhà có việc đột xuất nên cậu

phải nghỉ, thậm chí còn không ở lại nghe quyết định của quản lý, Cường
vội vã chạy tới nhà chị. Con bé đang sốt cao, hai má đỏ rực, nó ngủ ly bì,
chườm đá cũng không đỡ được, nhiệt kế lúc nào cũng ở 39 độ. Hai người
nhanh chóng lấy xe đưa con bé tới bệnh viện nhi trong nội thành.

Bác sĩ chuẩn đoán Bông bị viêm phế quản cấp, thời tiết đã sang đông,

nên để ý không cho trẻ uống nước đá hay ăn đồ lạnh. Con bé được tiêm
một mũi hạ sốt, vì còn quá nhỏ nên các bác sĩ yêu cầu để nó ở trong viện
theo dõi. Cường ở lại với chị tới tối hôm đó, con bé có tỉnh một lúc, dù rất
mệt nhưng nó không khóc hay sợ hãi, bi bô nói chuyện vài câu rồi nó lại
thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.