GIẢI NGẢI KÝ - Trang 35

Chuyện bắt đầu trở lên rắc rối, cảm giác bất an trong tôi càng lúc càng

rõ rệt. Tôi dần để ý thằng Cường nhiều hơn, và cũng từ lúc này, tôi biết
được cậu ta cũng hay nhìn về phía mình. Lúc tôi tắt máy tính, màn hình vừa
tối đi thì tôi chợt thấy mặt thằng Cường hiện lên ngay sau lưng, hai mắt dán
vào gáy tôi chằm chằm.

Hoặc khi tôi sắp xếp giấy tờ trên bàn, cậu ta ngồi ở giường nói chuyện

với anh em trong khu tập thể. Cục tẩy trong tay tôi chẳng may lăn xuống
đất, tôi với tay nhặt nó lên, vô tình liếc mắt về phía những người đang trò
chuyện, và tôi đã giật bắn người khi thấy hai mắt thằng Cường lại rõi về
phía mình.

Lần nào ánh mắt thằng ấy cũng hằn học và vô cảm. Tôi không quen bị

ai nhìn như vậy, giống như mình đã phạm phải một tội lớn nào đó, mà bản
thân cố tình giấu diếm nhưng càng giấu càng bị nghi ngờ, mà người nghi
ngờ đó lại muốn uy hiếp tôi. Luôn luôn theo dõi, canh chừng, đợi thời cơ
tôi sơ hở sẽ ra tay hãm hại tôi.

Buổi tối ngày thứ tư, khi mọi người đang ngồi quây quần trong phòng.

Giữa lúc câu chuyện lên tới đoạn cao trào, bỗng thằng Cường lại nhìn tôi.
Ban đầu tôi chỉ im lặng, nhưng một lúc sau tôi vẫn thấy ánh mắt kỳ lạ của
thằng ấy tia về phía mình, bất giác tôi quay sang nhìn cậu ta. Cường vẫn
lặng lẽ nhìn, tôi không biết cái nhìn đó có ý gì, nhưng trong ánh mắt cậu ta
đã khác với trước đây, dường như ẩn sau đó là nỗi buồn, và cả sự uất ức.

- Minh thích em gái hay em trai?

Hả? Thằng Cường vừa hỏi tôi một câu kỳ lạ như ánh mắt cậu ta vậy.

- Tao có em gái, tháng trước nhà tao lên thăm, bọn mày gặp hết rồi còn

gì.

Sau khi dứt lời, hai thằng Duy và Mạnh cũng quay ra nhìn bọn tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.