GIẢI NGẢI KÝ - Trang 356

manocanh, hai người nhìn nhau như kẻ thù, nhưng có vẻ họ chỉ quen ngồi
cạnh nhau, nên cũng không ai chịu đổi chỗ.

Đợi một lát, Quân liên tiếp nhìn đồng hồ. Bây giờ đã hơn 6h30, mới

có năm người tới, tổ chức có mười một người, tính cả Quân thì còn năm
người chưa tới. Nhìn mấy người ở đây, Cường nghĩ những kẻ còn lại sẽ
trông như thế nào, chắc cũng không thể giống người thường.

Rầm!

Cánh cửa đột nhiên bị đạp tung, một gã đàn ông to béo bước vào. Gã

bước ruỳnh ruỳnh tới trước mặt Quân, tên kia vẫn thản nhiên nhìn người
mới vào, từ người gã bốc ra một thứ mùi gây gây, giống như mùi trong lò
mổ. Gã mặc một chiếc tạp giề màu cháo lòng, bên trên vẫn còn dính đầy
máu, khô tươi lẫn lộn, chắc vừa mổ xong con lợn thì bị gọi tới đây.

Gã đàn ông rút từ phía sau ra một con dao bầu, Cường giật mình, mắt

thấy bàn tay cầm dao xoay mấy vòng rất điệu nghệ, đột nhiên, gã phi con
dao tới. Mũi dao cắp phập xuống ngay mặt bàn nơi Quân đứng, Cường thấy
một giọt mồ hôi chảy ra từ trán tên kia, tuy hắn vẫn bình tĩnh, nhưng có vẻ
tình hình rất căng thẳng.

- Muahahahah.

Gã đàn ông cười váng lên, sau đó rút con dao bầu ra, vừa cười vừa

nghiên ngả bước đi. Mãi sau, Quân mới nhỏ giọng nói:

- Đó là con quỷ sống duy nhất mà tao muốn giết, thằng đồ tể.

Đây là cuộc họp định kỳ hàng tháng mà hắn nói, vậy là tháng nào hắn

cũng phải gặp tên đồ tể này, rồi bị gã cầm dao dọa cho sợ toát mồ hôi. Thần
kinh tên này công nhận tốt, tuy là không rõ vì sao hắn lại để yên cho người
ta trêu đùa mình như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.