GIẢI NGẢI KÝ - Trang 389

Bốp!

Quân lập tức ngã sấp xuống. Vừa rồi là Cường tính toán ném cái vali

về phía hắn, may mắn làm sao lại trúng ngay đầu tên đó, hắn bị trúng đòn
bất ngờ, tất nhiên là sẽ bị không thể phòng bị. Chớp thời cơ, bằng tốc độ
nhanh nhất có thể, Cường cắn chặt môi lao về phía trước, cậu còn không có
thời gian để nhìn lại, toàn thân như bị đốt cháy, so với đánh nhau còn căng
thẳng hơn nhiều.

Đây chính là bị chó đuổi. Ai từng bị chó đuổi sẽ biết cảm giác gan teo

nhỏ lại nhanh tới thế nào, bao nhiêu can đảm đều theo bước chân rơi vãi
hết, nếu thoát được thì đó là ý trời, không thoát thì đành chấp nhận là số
quá đen. Trong cuộc đua may rủi này, ai nhanh chân hơn người ấy sống.
Hiện tại thì Quân đã bị tụt lại, Cường dẫn đầu đoàn đua, đích tới đã gần
ngay trước mắt.

Sạt sạt sạt!!!

Tiếng chân rê đi trên nền xi măng, bụi theo bước đà của Cường bay

trắng một khoảng đất. Đến nơi rồi, cột điện đây rồi, thiên địa ơi, có phải
chạy tiếp không? Cường lập tức đổ gục xuống nền đất, bỏ lại tiếng gầm
rống của Chó Đen sau lưng, cậu nghe thấy tiếng thở mình cũng gần bằng
tiếng nó rồi. Hồng hộc. Nheo mắt nhìn lại, qua làn khói bụi tan đi, Cường
thấy được một cảnh xưa nay hiếm.

Kia không chỉ là một con Chó Đen, có tới ba con Chó Đen đang lần

lượt xông tới, Quân vẫn chưa thể đứng dậy, hắn đang làm gì trong lùm cỏ
vậy? Cường nghĩ mà thót tim, kia chắc chắn không phải Quỷ Súc, cậu đã
ném cái vali đi và chạy hẳn về hướng khác, con Chó Đen đầu tiên đã đuổi
theo cái vali mà quên luôn cậu. Chó thì muôn đời là chó, chúng có thói
quen đuổi theo cái gì nhỏ hơn, vì biết là thứ đó ít nguy hiểm hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.