GIẢI NGẢI KÝ - Trang 396

Ban đầu Cường nghĩ nó sẽ nổi điên lên xé mấy tờ giấy đó đi, nhưng

bất ngờ là thằng bé vẫn nhận tập hồ sơ, nó bắt đầu đọc thầm, thỉnh thoảng
chữ nào không đánh vần được thì nó hỏi Quân. Vừa rồi thằng bé còn bừng
bừng khí thế muốn giết tên kia, sao giờ hai người đó lại làm như chưa có gì
xảy ra. Cường nghĩ mãi cũng không hiểu đây là mối quan hệ gì, kiểu như
hai anh em trong một gia đình không hòa thuận, mỗi lần gặp là đánh nhau
sống chết, sau đó lại yên ổn được ngay.

Quân kiên nhẫn đợi cho thằng bé đọc hết mấy tờ hồ sơ, sau đó hắn

hỏi:

- Trước khi mấy con chó này là của mày, chúng nó có từng lộng hành

ở đâu không?

- Không - Chó Điên trả lời dứt khoát.

- Mày chắc chứ? - Quân nhấn mạnh.

- Đó là anh em tốt của tao, chúng không phải thú hoang như trong này

nói, bình thường chúng sẽ tìm nơi vắng người để sống, những khu dân cư
thì chúng không bao giờ bước vào. Chỉ khi có kẻ xâm phạm lãnh thổ, gây
nguy hiểm tới chúng thì chúng mới tấn công thôi - Thằng bé đáp.

- Vậy mấy xác người kia sao lại ở chỗ mày? - Quân tiếp.

- Là mấy người đó đuổi theo tao, may mà tao kịp chạy về đây, bọn họ

làm ở khu công nghiệp đằng kia - Thằng bé chỉ tay về phía có cột khói bốc
ra từ mấy nhà máy xa xa. Đây không phải lời nói dối, thằng bé này có vẻ ít
được giao tiếp với xã hội, nói chuyện rất tự nhiên, mỗi câu trả lời nó đều
nhìn thẳng vào người đối diện.

Mấy người mà báo đăng tin, chắc họ có ý đồ xấu khi tiếp cận thằng bé.

Tình hình lúc đó tạm hiểu là, thằng bé đi chơi từ bên ngoài về, có một
nhóm năm người tụ tập ngoài đường lớn, bọn họ trêu chọc rồi đi theo thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.