GIẢI NGẢI KÝ - Trang 399

Thì ra Chó Điên nghe thấy tiếng xe cảnh sát, có lẽ thằng bé từng vì vụ

án mạng kia mà bị bọn họ làm cho hoảng sợ. Nếu chỉ là một vài người đơn
lẻ, chắc thằng bé cũng không ngại mà thả chó để chúng ngoạm chết bọn họ
rồi. Nhận định bên phía cảnh sát về vụ án này là rất nghiêm trọng, như
Quân nói thì phía cảnh sát cũng đang rảnh rỗi, thành ra có bao nhiêu người
họ đều kéo hết tới đây.

- Thằng bé đó không giống bị điên, sao lại gọi nó là Chó Điên? - Trên

đường về, Cường hỏi.

- Ai khi nghe cái tên đó đều nghĩ nó điên, nhưng thằng bé lại thấy tên

đó rất bình thường. Bầy ma thú kia là gia đình của nó, đặt tên sao cho hợp
với bầy đàn thì thôi - Quân đáp.

Sau đó hắn có kể qua cho Cường nghe về quá khứ của thằng nhóc Âm

dương sư đặc biệt này. Mới đẻ không lâu thì nó bị bỏ rơi ngoài nghĩa địa,
có người quản trang kia thấy một hôm xuất hiện đàn chó lạ, chúng xúm vào
một chỗ không biết định đào xới mộ hay định làm gì. Lão liền đánh đuổi
đàn chó đi, và thấy thằng bé đang nằm trên một ngôi mộ ở đó. Người quản
trang đã nuôi dưỡng nó, rồi một ngày lão ấy cũng già mà chết, chẳng ai
nuôi dưỡng nữa thì nó đi làm ăn xin. Nhưng ít khi người ta thấy nó vào
những khu dân cư kiếm ăn, thời gian chủ yếu nó dành để lang thang cùng
đàn chó lạ, cái ăn đều là do bọn chúng kiếm cho nó. Hình như là tới năm
bảy tuổi, lại có một nhà bao nuôi nó.

Đúng hơn là có một người, con gái của một nhà làm ma chay trong

vùng, thương cho số phận của thằng bé nên hằng ngày đã qua ngôi nhà cũ
trong nghĩa địa để chăm sóc nó. Chỉ là ngày hai bữa cơm và thỉnh thoảng
dạy nó học chữ, thằng bé cũng là đứa thông minh, được người khác quan
tâm thì hết sức học tập. Người đó còn đặt cho nó một cái tên đàng hoàng,
ban đầu gọi nó Chó Điên, nhưng từ đấy về sau nó dần quen với cái tên mới
kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.