GIẢI NGẢI KÝ - Trang 414

quay từ trái sang phải. Ánh sáng chiếu tới đâu, Cường hồi hộp nhìn theo tới
đó, chính cậu cũng không rõ mình đang chờ đợi cái gì từ cảnh tượng kỳ dị
này. Hết mặt rồi tới tai, cái đầu vẫn quay, lại một góc mặt khác hiện ra, cái
đầu không dừng lại...

Cạch.

Bỗng có cái gì rơi xuống đầu Cường, là một viên vụn thủy tinh, thêm

một viên nữa vừa bay tới, cậu ngẩng đầu nhìn lên, Quân ở phía đối diện
đang chửi thề, hắn hất đầu về phía cảnh cửa đã mở. Cường lúc này mới sực
nhớ ra mình đã xao nhãng mục đích tới đây, cậu lập tức gạt hết những suy
nghĩ mông lung kia đi, tay với lấy nắm cửa, từ từ mở rộng nó ra.

Không một tiếng động.

Cửa mừa mở, bên trong liền có ánh sáng chiếu vào, Cường nhìn quanh

căn phòng một lượt, bằng mắt thường có thể thấy đây là một cái nhà kho.
Đồ đạc để đầy khắp phòng, có bàn ghế, giường tủ và rất nhiều bóng đen
hình dáng khác thường đặt xung quanh. Nhiều đến nỗi Cường không biết
có ai nấp phía sau chúng hay không nữa, vì trong số những bóng đen đó có
những cái rất giống hình người.

Liều mạng bước vào, cảm giác đầu tiên ập tới là lạnh ngắt tận xương

tủy, nơi đây giống như đã bỏ hoang từ lâu, nền đá hoa dày những bụi và
rác, có những mảnh vài màu da người vứt vung vãi trên sàn nhà. Cường
nhặt một mảnh lên, thứ này sờ mịn, có khả năng đàn hồi, cầm mát tay hơn
cao su, không biết làm từ chất liệu gì.

Nhìn những bóng đen vừa rồi, hóa ra chúng đều là búp bê, kích thước

bằng một đứa trẻ, chất liệu giống như mảnh vải cậu đang cầu trên tay. Có
một vài con đã hoàn chỉnh, còn phần lớn đều dở dang, có thể chúng là sản
phẩm lỗi nên bị vứt chồng chất trong kho này.

Choang!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.