GIẢI NGẢI KÝ - Trang 439

Sạt... Sạt... sạt...

Cơ thể Cường bỗng chốc bị lôi đi, đột ngột tới mực cậu còn chẳng kịp

hiểu sao người mình lại tự di chuyển được. Lúc này cậu vội ngẩng đầu, đập
vào mắt là cô gái đang làm động tác vẫy gọi, tay xòe ra, hất lên hạ xuống.
Khoan! Khoan! Khoan! Như vậy là gần quá rồi!

Cường vội cho hai tay lên cản lại, nhưng nơi cậu chạm vào thì không

được lịch sự lắm, hai bàn tay cậu đang nắm trọn ngực cô gái. Cường sợ tới
ngây người, còn chưa kịp rụt lại, hai tay cô gái đã đặt nên tay cậu. Cường
chợt có cảm giác mu bàn tay mình nhói lên, tiếp đó, cậu thấy hai tay từ từ
mở ra, lần này thì không có ai chạm vào cậu, tại sao tay cậu lại tự cử động,
bản thân cũng không thể điều khiển được chúng bằng suy nghĩa nữa.

- Cô đã làm gì tôi? - Cường quắc mắt nhìn cô gái.

Từ trong lòng bàn tay cô gái thả xuống một cây kim, cậu thấy nó lơ

lửng đung đưa trước mặt, lỗ kim có sỏ một sợi dây rất mảnh, gần như trong
suốt. Còn chưa nhận ra ý đồ của cô ta, mu bàn chân Cường bỗng nhói lên,
cây kim tuột khỏi tay cô gái, mũi nhọn đâm xuyên qua da thịt cậu. Cường
gồng hai cánh tay, cắn chặt răng vào nhau, lông mày cau lại, muốn dùng tay
nọ giật cây kim cắm ở tay kia ra, nhưng chỉ hơi thả lỏng là hai cánh tay lập
tức trở về tư thế dang rộng.

Nhìn cậu chật vật với hai cánh tay không còn nằm trong kiểm soát, cô

gái quàng tay lên cổ Cường, một tay vuốt tóc cậu, nói:

- Chưa có người nào thoát được rối quỷ này đâu, anh rất mạnh phải

không? Cho em xem anh làm được những gì nào.

Đột nhiên đỉnh đầu Cường nhói lên, mắt thấy cô gái lùi lại, trước mặt

cậu là Quân và đám manocanh đang quấn lấy nhau, cô ấy muốn cậu làm gì?
Cường không thể suy nghĩ, não bộ của cậu như bị đình trệ, tự nhiên mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.