GIẢI NGẢI KÝ - Trang 79

Bà tào bên kia không nghe hiểu những gì chúng tôi đang nói, tôi thấy

tay bà ta nâng cái roi mây qua đầu, mắt nhìn vào bức tranh vẽ ông tướng
cầm chùy, cổ họng giật giật. Chuyện này quá mức ngu xuẩn, một thằng có
ăn có học như tôi không đời nào đi tin vào mấy trò mê tín dị đoan này, phải
lôi thằng Cường đi khỏi chỗ ma quái này ngay thôi.

Nghĩ là làm, tôi vội cúi người xuống kéo lấy tay thằng Cường, vốn

tưởng là mình sẽ lôi cậu ta dậy được, nhưng không ngờ ngay lúc đó hai tay
tôi lập tức bị giật ngược lại. Người thằng Cường nặng như đeo đá, tôi lôi
mấy lần không thấy thằng ấy nhúc nhích, ông già vừa rồi không kịp phản
ứng, nhưng khi thấy tôi ngã xuống thì ông ta lao ngay vào giằng tay tôi ra.

Cường mày nhấc mông lên, không thì bà già kia sẽ cho mày no đòn

đấy, tôi gào lên khi thấy thằng Cường quay lại nhìn mình. Nhưng đã không
kịp, mắt tôi chợt thấy một bóng đen ập tới, tay giơ cao cây roi, vút một cái,
chỉ nghe tiếng thằng Cường thét lên rồi gục xuống thảm. Mẹ kiếp, lũ người
này điên rồi, ma quỷ gì cũng không bằng con người, đầu óc thiển cận, vô
học, mông muội.

Tôi hất ông già ra, nhưng do vừa rồi không để ý, hai tay đã nhanh

chóng bị bẻ quặt ra sau, đầu gối ông ta đè lên lưng tôi, ép tôi nằm bẹp dưới
thảm. Càng giằng mạnh, tay ông già càng siết chặt, còn tưởng tay tôi sẽ bị
tháo rời ra ngay lập tức.

Vút.

Lại một tiếng thét nữa vang lên. Sau mỗi lần vung roi xuống lưng

thằng Cường, bà tào lại ngậm một ngụm máu hòa nước, phun lên cây roi.
Dù bị đè dưới thảm nhưng tôi vẫn nhìn rõ nhưng gì đang diễn ra với thằng
Cường.

Vút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.