GIẢI NGẢI KÝ - Trang 84

Nói rồi tôi động vào lưng thằng ấy, không thấy mặt cậu ta nhăn nhó,

tôi lại động tiếp, lần này mạnh tay hơn, chỉ cần thằng ấy còn xúc giác thì
chắc chắn sẽ đau. Nhưng thằng Cường chỉ nhìn tôi, không biểu hiện chút
đau đớn nào, trái lại còn nói:

- Không đau, tao bình thường, chỉ thấy người mỏi nhừ thôi.

Không đau thật sao, mày đang ngại phải không, đừng ngại, tao cũng

thấy mày thét kinh khủng thế nào lúc bị đánh rồi. Đầu tôi như muốn nổ
tung, tôi lập tức lật áo thằng Cường lên, kỳ quái là trên lưng thằng ấy
không hề có vết roi nào cả, chỉ thấy có những đường vân đỏ chót như ấn
chú hiện lên. Tôi thử chọc vào chỗ đó, thằng Cường không thấy đau, mặt
vẫn thất thần.

Tôi quay ra nhìn ông già, hỏi ông ta đây là chuyện gì. Ông già liền

nói:

- Bà tào này chỉ đánh con ma thôi, lúc trước xông bùa vào người thằng

này, con ma không dám trốn trong người thằng này nữa, nó phải chui ra.

- Vừa rồi cháu thấy rõ ràng bà ấy đánh vào người thằng Cường, chẳng

lẽ bà ấy đánh trượt à?

- Không phải, ma ngải của bà tào nhập vào roi mây, cái roi mây chỉ

động vào hồn phách, không động vào thân xác thằng ấy.

Là sao? Không động vào thân xác, thế thì thằng Cường gào lên cái gì.

Nghĩ lại lúc vừa rồi, tôi chợt nhận ra là mình không hề nghe thấy tiếng roi
quật trúng người cậu ta, chỉ thấy vút vút trong không khí, thứ nó đập vào
quả thực không phải người thằng Cường. Chính mắt tôi thấy bảy nhát roi
vụt mạnh xuống, rồi thằng Cường cứ gào thét, người cậu ta còn giật bắn
lên, áo trên lưng vẫn hằn rõ vết roi mây, không phải thân xác, vậy chỉ có
thể là hồn phách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.