Mức 4: Ví dụ, bằng tác giả sáng chế số 163559 của Liên Xô với nội dung
sau:
“Để kịp thời nhận được tín hiệu báo sự cố đối với những mũi khoan sâu (như gãy mũi khoan),
người ta đặt vào bên trong mũi khoan một ống chứa hợp chất hóa học, có mùi đặc biệt. Khi mũi khoan
bị mòn đến mức nào đó hoặc bị gãy, chất nói trên thoát ra ngoài và những người thợ khoan trên mặt
đất sẽ nhận biết kịp thời”. Sáng chế này được xếp vào mức 4 vì đưa ra ý tưởng phát hiện, kiểm tra
mới: dùng mùi.
Trước sáng chế này, các hệ thống báo sự cố đều dùng các ý tưởng về âm
thanh (còi, chuông báo động…) và ánh sáng (đèn đỏ nhấp nháy…). Đây là
sáng chế đầu tiên đưa ra ý tưởng dùng mùi để báo sự cố, do vậy, được xếp
mức bốn. Lưu ý bạn đọc, sau tác giả của sáng chế nói trên, những người
khác có thể đưa ra những hợp chất hóa học có mùi dễ phát hiện hơn thì mức
sáng tạo của họ rớt xuống mức ba: cải tiến ý tưởng có sẵn. Mức bốn chỉ
dành cho những ý tưởng đăng ký lần đầu tiên.
Mức 5: Từ thuyền chèo tay chuyển sang thuyền buồm, từ thuyền buồm
chuyển sang tàu thủy máy hơi nước có sự chuyển từ nguyên lý hoạt động
này sang nguyên lý hoạt động khác. Tương tự như vậy, bạn đọc có thể thấy
sự thay đổi nguyên lý hoạt động của các đối tượng sau: đèn dầu hỏa, bóng
đèn điện dây tóc, bóng đèn neon; khinh khí cầu, máy bay cánh quạt, máy
bay phản lực; bóng đèn điện tử chân không, bóng đèn điện tử bán dẫn; máy
tính cơ học, máy tính điện tử…
Sáng tạo mức năm là sáng tạo ra nguyên lý hoạt động mới trước đây chưa
có, nhờ vậy, có được hẳn loại hệ thống mới.
Công thức một bài toán giải xong có dạng:
Aa – Bb – Cc – Dd – Ee – Gg, trong đó a, b, c, d, e, g = 1 ÷ 5
Nếu nhìn tổng quát cả bài toán chứ không theo từng giai đoạn của quá
trình giải bài toán, người ta quy ước rằng, chỉ số cao nhất có trong công thức
trên sẽ ứng với mức khó của toàn bộ bài toán đó.
Đối với bài toán cụ thể, các chữ a, b, c, d, e, g là các con số cụ thể. Chúng
ta thử cùng giải mã bài toán cụ thể có công thức sau:
A
1
– B
2
– C
3
– D
4
– E
3
– G
2