GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ VÀ RA QUYẾT ĐỊNH - TẬP 3 - Trang 370

liền bị con rắn mổ. Được cứu kịp thời, bà chủ may mắn thoát chết nhưng bác
sĩ nói bà còn yếu lắm cần phải tĩnh dưỡng cả tháng trời. Vì cần tiền thuốc
thang cho vợ, ông chủ liền kêu lò mổ tới bắt con heo. Tiếp theo lần lượt cả
bầy gà chui vào nồi xúp để tẩm bổ cho bà chủ. Chuột nhắt chỉ còn biết lắc
đầu thở dài.

Đọc hết câu chuyện, mặt Masha nóng bừng. Từ buổi học hôm đó, Masha

đổi khác. Cô không còn kênh kiệu hếch mặt lên và nói: “Việc ấy thì liên
quan gì tới mình”
khi bạn bè đề nghị cô giúp đỡ.” (Bài “Cái bẫy chuột” của
Thương Huyền, dựa theo Modern Russian Fables, đăng trên báo “Phụ Nữ
TPHCM”, ra ngày 17/5/2003).

¤ “Chuang và Jing là hai người bạn. Họ cùng học với nhau, cùng xin làm

nhân viên bán hàng cho một công ty. Cả hai đều rất cố gắng, làm việc chăm
chỉ. Qua vài năm, ông chủ thăng cho Jing chức trưởng phòng bán hàng, còn
Chuang vẫn chỉ là một nhân viên quèn. Chuang buồn lắm nhưng anh cố giấu
trong lòng. Thế rồi đến một ngày nọ, Chuang nhận thấy anh không thể im
lặng được mãi, Chuang xin gặp ông chủ. Anh xổ hết nỗi lòng ấm ức, cho
rằng ông chủ thiên vị Jing mà đối xử bất công với anh. Chuang cho rằng anh
không thể làm việc trong tình trạng này và anh xin nghỉ việc.

Ông chủ không nói gì, cho gọi Jing vào. Ông biết Chuang làm việc rất

hăng hái, chăm chỉ, nhưng làm thế nào giải thích để anh ta hiểu lý do ông
giao trách nhiệm nặng hơn cho Jing, lại là việc không đơn giản. Ông không
muốn mất một người như Chuang, nhưng cũng cần giúp anh ta. Ông chủ cho
gọi Jing vào phòng làm việc. “Sắp tới mùa dưa hấu. Ta muốn xem trong thị
trấn đã có ai bán dưa chưa. Việc này ta giao cho hai anh”
, ông chủ dặn Jing
và Chuang.

Hai người đi ra. Chuang nhanh chân đảo qua chợ một vòng. Quay trở về

anh báo với ông chủ rằng trong chợ đã có một gã bán dưa hấu. Ông chủ hỏi
gã đó bán dưa giá bao nhiêu một cân, thì Chuang nói để anh quay ra chợ hỏi
lại. Đi một vòng nữa, Chuang về báo ông chủ rằng người bán dưa kêu giá 12
đồng một cân. “Thế chắc giá là bao nhiêu?”, ông chủ hỏi. Chuang ngập
ngừng: “Để tôi…”. Đúng lúc này Jing mới về. “Thôi được, để ta hỏi Jing”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.