trên má cô. "Nếu em nói với anh là anh ấy không cố tình đánh em, anh sẽ
hoàn toàn đánh mất sự kiên nhẫn của anh."
"Sao anh lại biết Thurston đánh em? Anh ấy nói cho anh biết à?"
"Có dấu cỡ nắm tay của một người đàn ông trên má em, vợ ạ. Vì thế mà
anh biết."
Sự giận dữ trong giọng nói của anh làm cô rùng mình. "Anh sẽ không
đánh mất tự chủ của anh," cô nói. "Và đó là điều mà em đang cố giải thích
với anh. Thurston nóng tính kinh khủng. Từ khi anh ấy còn là một cậu bé,
anh ấy sẽ phản ứng trước khi anh ấy suy nghĩ. Bố em hay thất vọng với anh
ấy. Dường như ông ấy không thể dạy cho Thurston biết cách kềm chế. Anh
trai của em không hành động vì danh dự, Royce. Anh thì có."
Nụ cười của anh hết sức dịu dàng. "Và sao em lại biết anh hành động như
thế nào?"
"Em chỉ biết, " cô trả lời. "Anh có những nguyên tắc cứng rắn. Anh đã
học kềm chế tính nóng nảy của anh. Anh cũng cực kỳ nhẫn nại. Trong hành
trình đến Luân Đôn, khi em cứ cố bỏ trốn và anh cứ bắt lại em, chưa lần
nào anh đánh mất lý trí."
Nicholaa đột ngột cảm thấy mệt mỏi. Cô lại tựa vào Royce. "Chiến tranh
đã thay đổi Thurston. Bây giờ anh ấy đầy hận thù. Anh ấy sẽ không đấu
tranh vì sự công bằng."
"Và em tin anh sẽ công bằng à?"
"Dĩ nhiên."
Anh hôn đỉnh đầu cô, sau đó bế cô trong cánh tay anh và mang cô đến
giường. Anh đang mỉm cười trong lòng. Anh không nghĩ cô biết là cô mới