GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 297

Phía trước áo chẽn của anh ướt nhẹp lúc cô khóc xong. Nicholaa tiếp tục

nấc cụt khi tựa trên ngực anh thêm vài phút nữa. Cô kinh hoàng với sự tự
chủ của cô, nhưng cô không thể ngăn được mình. Sự nhẹ nhõm áp đảo cô
khi Royce đi vào phòng và cô biết chắc chắn là anh không sao đến nỗi cô đã
không thể kiềm chế được cảm xúc của cô.

Bây giờ cô đang run rẩy vì kiệt sức và lạnh. Royce cảm thấy cô run rẩy

và siết chặt vòng tay của anh. "Em nên vào nằm trong chăn trước khi em bị
đóng băng," anh bảo cô trong tiếng thì thầm khô khốc.

Cô lờ đi lời đề nghị. Nicholaa không hiểu tại sao, nhưng cô cần anh ôm

cô thêm một lúc nữa. "Có lẽ anh nghĩ em là một đứa trẻ," cô nói. "Em đang
cư xử như Ulric."

"Có lẽ là em cư xử giống nó, nhưng mùi thơm của em tuyệt hơn nhiều."

Nicholaa nghe thấy sự thích thú trong giọng nói của anh và nhận ra anh

đang trêu cô. Đó là một phản ứng kỳ quặc trong tình huống này. "Royce à?"

"Gì?"

Một phút dài trôi qua trước khi cô có thể nói ra câu hỏi của cô. "Em có

phải là một tên phản bội không?"

"Không."

Lời phủ nhận gay gắt của anh làm cho cô nhảy dựng lên. "Đừng giận em.

Đêm nay đã có quá nhiều cơn thịnh nộ rồi."

Anh giữ cằm cô và buộc của cô phải nhìn vào anh. "Anh không tức giận

với em. Câu hỏi đó làm anh giận, chỉ vậy thôi. Thurston gọi em là tên phản
bội, phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.